岭头风雨来天地,阁上浮云变古今。
正好凭虚生远眺,何妨揽胜入孤吟。
诗成却自嫌饶舌,欲证菩提不染心。
拼音版
jīn gé lǐng。
金阁岭。
sūn chuán tíng。
孙传庭。
bǎo chà cuī wéi fǔ xī yīn,
宝刹崔嵬俯夕阴,
hé rén céng cǐ bù huáng jīn。
何人曾此布黄金。
lǐng tóu fēng yǔ lái tiān dì,
岭头风雨来天地,
gé shàng fú yún biàn gǔ jīn。
阁上浮云变古今。
zhèng hǎo píng xū shēng yuǎn tiào,
正好凭虚生远眺,
hé fáng lǎn shèng rù gū yín。
何妨揽胜入孤吟。
shī chéng què zì xián ráo shé,
诗成却自嫌饶舌,
yù zhèng pú tí bù rǎn xīn。
欲证菩提不染心。
以上为金阁岭的拼音版。