抱病尚通金阙籍,避荣犹掌玉皇书。
目难看字垂垂暗,发不胜簪渐渐疏。
安得安边一长策,少酬明主定狼居。
拼音版
chūn sè jiàn nóng wù huá xiāng nǎo yòu yī qián yùn gèng dé è shī jì dǎo bǐ huái qiě cháo fāng jǐng zì yóu qiè shěn hé kuàng míng gōng gǎn wàng tái cí wù yóu chén dú wèi xìng。
春色渐浓物华相恼又依前韵更得恶诗既导鄙怀且嘲芳景自犹窃哂何况明公敢望台慈勿尤尘渎为幸。
lǐ zhì。
李至。
gǎn ēn yán fā jí lián rú,
感恩言发即涟如,
hè yǐ chéng xuān shí zài yú。
鹤已乘轩十载馀。
bào bìng shàng tōng jīn quē jí,
抱病尚通金阙籍,
bì róng yóu zhǎng yù huáng shū。
避荣犹掌玉皇书。
mù nán kàn zì chuí chuí àn,
目难看字垂垂暗,
fā bù shèng zān jiàn jiàn shū。
发不胜簪渐渐疏。
ān dé ān biān yī cháng cè,
安得安边一长策,
shǎo chóu míng zhǔ dìng láng jū。
少酬明主定狼居。
以上为春色渐浓物华相恼又依前韵更得恶诗既导鄙怀且嘲芳景自犹窃哂何况明公敢望臺慈勿尤尘渎为幸的拼音版。