背亲为王臣,焉以辞国殇。
青霾吹荡翳,金鼓惨不扬。
贵贱并一时,颅趾委沙场。
日暮轮蹄尽,乌鸢来啄创。
有手不能驱,有目无精光。
朔风吹朝夕,枯骨渐坚强。
家人具衣冠,延我之北邙。
羽卫骖驔列,空为存者倡。
两地竟谁真,千秋浩茫茫。
拼音版
wǎn gē。
挽歌。
wáng shì zhēn。
王世贞。
jiǎ bīng guān tiān lái,
甲兵冠天来,
cháo yě mí yàn níng。
朝野靡宴宁。
bèi qīn wèi wáng chén,
背亲为王臣,
yān yǐ cí guó shāng。
焉以辞国殇。
qīng mái chuī dàng yì,
青霾吹荡翳,
jīn gǔ cǎn bù yáng。
金鼓惨不扬。
guì jiàn bìng yī shí,
贵贱并一时,
lú zhǐ wěi shā chǎng。
颅趾委沙场。
rì mù lún tí jǐn,
日暮轮蹄尽,
wū yuān lái zhuó chuàng。
乌鸢来啄创。
yǒu shǒu bù néng qū,
有手不能驱,
yǒu mù wú jīng guāng。
有目无精光。
shuò fēng chuī zhāo xī,
朔风吹朝夕,
kū gǔ jiàn jiān qiáng。
枯骨渐坚强。
jiā rén jù yì guān,
家人具衣冠,
yán wǒ zhī běi máng。
延我之北邙。
yǔ wèi cān diàn liè,
羽卫骖驔列,
kōng wèi cún zhě chàng。
空为存者倡。
liǎng dì jìng shuí zhēn,
两地竟谁真,
qiān qiū hào máng máng。
千秋浩茫茫。
以上为輓歌的拼音版。