东方曼倩多奇节,司马相如故倦游。
床上诗书供一笑,山中松桂入清愁。
儿童怪我经春病,此意还能掩得不。
拼音版
zài qǐ xiū zhì wèi suì dé èr shī chéng zhī qí xiāng yǒu。
再乞休致未遂得二诗呈之奇乡友。
cáo xūn。
曹勋。
wǎn suì guī xīn qǐ yì shōu,
晚岁归心岂易收,
guà guān yǐ qù fù yān liú。
挂冠已去复淹留。
dōng fāng màn qiàn duō qí jié,
东方曼倩多奇节,
sī mǎ xiàng rú gù juàn yóu。
司马相如故倦游。
chuáng shàng shī shū gōng yī xiào,
床上诗书供一笑,
shān zhōng sōng guì rù qīng chóu。
山中松桂入清愁。
ér tóng guài wǒ jīng chūn bìng,
儿童怪我经春病,
cǐ yì hái néng yǎn dé bù。
此意还能掩得不。
以上为再乞休致未遂得二诗呈之奇乡友的拼音版。