芙蓉虽好看宁足,鶗鴂先鸣怨已深。
有客曾过虚白室,于君难见彼苍心。
东风不减元公趣,满地仍开紫玉簪。
拼音版
hé jiōng ān yí bǐ sì shǒu。
和絅庵遗笔四首。
huáng zhōng。
黄衷。
wǔ yè qī qīng diào hè yīn,
午夜凄清吊鹤音,
shān qiáo jiāng kǎn xiǎng jīng lín。
山桥江槛想经临。
fú róng suī hǎo kàn níng zú,
芙蓉虽好看宁足,
tí jué xiān míng yuàn yǐ shēn。
鶗鴂先鸣怨已深。
yǒu kè céng guò xū bái shì,
有客曾过虚白室,
yú jūn nán jiàn bǐ cāng xīn。
于君难见彼苍心。
dōng fēng bù jiǎn yuán gōng qù,
东风不减元公趣,
mǎn dì réng kāi zǐ yù zān。
满地仍开紫玉簪。
以上为和絅庵遗笔四首的拼音版。