无复琴樽对鸥鸟,空遗松柏几秋风。
由来兰玉生台下,重见溪山入坐中。
顾我岂能绳祖武,倚阑归思附冥鸿。
拼音版
tài fù tài shī mì guó gōng fù shī jiāng lóu shì chēng míng bǐ cóng zhí zi jī dé zhī yǐ jū zhào miǎn sī zǔ dé qiě ài jī zhī néng jì zhì yě wèi fù yī shǒu。
太父太师密国公赋诗江楼世称名笔从侄子绩得之以居肇缅思祖德且爱绩之能继志也为赋一首。
céng zhào。
曾肇。
dāng nián tài shǐ zhé xiān wēng,
当年太史谪仙翁,
bǐ luò jiāng lóu qì tǔ hóng。
笔落江楼气吐虹。
wú fù qín zūn duì ōu niǎo,
无复琴樽对鸥鸟,
kōng yí sōng bǎi jǐ qiū fēng。
空遗松柏几秋风。
yóu lái lán yù shēng tái xià,
由来兰玉生台下,
zhòng jiàn xī shān rù zuò zhōng。
重见溪山入坐中。
gù wǒ qǐ néng shéng zǔ wǔ,
顾我岂能绳祖武,
yǐ lán guī sī fù míng hóng。
倚阑归思附冥鸿。
以上为太父太师密国公赋诗江楼世称名笔从侄子绩得之以居肇缅思祖德且爱绩之能继志也为赋一首的拼音版。