而今古木无存者,赖有新亭系旧名。
拼音版
lǜ yīn tíng zì táng shí yǒu zhī dào jīn wǔ bǎi nián lú zhào èr sān gōng tí shī zhī hòu yín shēng jì jì jiǔ yǐ tíng qián gǔ mù bù cún lǜ yīn zhī míng dài chéng xū shè jīn shī rén lǐ jiǎ yǒu shān zuò wèi yú cǐ shí jū cǐ tíng gōng shì zhī xiá yǔ jiāng shān fēng jǐng yìng jiē jìng yīn rén shèng jiàn yú yín bǐ duō yǐ yǒu rén shí píng dài fù gǔ fǎng zhī xiāng yǔ zhōu xuán yú tíng shàng tí sì jué jù yǐ jì céng lái。
绿阴亭自唐时有之到今五百年卢肇二三公题诗之后吟声寂寂久矣亭前古木不存绿阴之名殆成虚设今诗人李贾友山作尉于此实居此亭公事之暇与江山风景应接境因人胜见于吟笔多矣友人石屏戴复古访之相与周旋于亭上题四绝句以记曾来。
dài fù gǔ。
戴复古。
wǔ bǎi nián qián zuò cǐ tíng,
五百年前作此亭,
tíng qián gǔ mù lǜ yīn qīng。
亭前古木绿阴清。
ér jīn gǔ mù wú cún zhě,
而今古木无存者,
lài yǒu xīn tíng xì jiù míng。
赖有新亭系旧名。
以上为绿阴亭自唐时有之到今五百年卢肇二三公题诗之后吟声寂寂久矣亭前古木不存绿阴之名殆成虚设今诗人李贾友山作的拼音版。