雁影自宜霜月暗,镜光知向暮春残。
江门蓑冷添藤笠,易水歌阑尚白冠。
惭愧云林幽兴绝,还留画里一人看。
拼音版
yě shǐ liú shēng xī shí nián zhī bié lái fǎng shān zhōng wèi xiě shuāi róng fù zèng èr shǒu。
野史刘生惜十年之别来访山中为写衰容赋赠二首。
wáng fū zhī。
王夫之。
mí tiān wú chǔ zhe shuāi yán,
弥天无处着衰颜,
yìng shuǐ chóu kuī chè gǔ hán。
映水愁窥彻骨寒。
yàn yǐng zì yí shuāng yuè àn,
雁影自宜霜月暗,
jìng guāng zhī xiàng mù chūn cán。
镜光知向暮春残。
jiāng mén suō lěng tiān téng lì,
江门蓑冷添藤笠,
yì shuǐ gē lán shàng bái guān。
易水歌阑尚白冠。
cán kuì yún lín yōu xìng jué,
惭愧云林幽兴绝,
hái liú huà lǐ yī rén kàn。
还留画里一人看。
以上为野史刘生惜十年之别来访山中为写衰容赋赠二首的拼音版。