太乙操莲叶,下救人阽危。
儒用久寂寞,其功或明医。
邢子利涉才,托迹在黄岐。
朝饮苏橘井,夕饮长桑池。
江阴十万家,家家春风吹。
馀波来惠吴,起我北堂慈。
傅楫吾所难,清泌可乐饥。
彼哉问津人,愧汝济川辞。
拼音版
jì chuān piān wèi tài yī xíng xiān shēng tí。
济川篇为太医邢先生题。
wáng shì zhēn。
王世贞。
zài fó shuō fǎ shí,
在佛说法时,
yào wáng wèi dǎo shī。
药王为导师。
tài yǐ cāo lián yè,
太乙操莲叶,
xià jiù rén diàn wēi。
下救人阽危。
rú yòng jiǔ jì mò,
儒用久寂寞,
qí gōng huò míng yī。
其功或明医。
xíng zi lì shè cái,
邢子利涉才,
tuō jī zài huáng qí。
托迹在黄岐。
cháo yǐn sū jú jǐng,
朝饮苏橘井,
xī yǐn zhǎng sāng chí。
夕饮长桑池。
jiāng yīn shí wàn jiā,
江阴十万家,
jiā jiā chūn fēng chuī。
家家春风吹。
yú bō lái huì wú,
馀波来惠吴,
qǐ wǒ běi táng cí。
起我北堂慈。
fù jí wú suǒ nán,
傅楫吾所难,
qīng mì kě lè jī。
清泌可乐饥。
bǐ zāi wèn jīn rén,
彼哉问津人,
kuì rǔ jì chuān cí。
愧汝济川辞。
以上为济川篇为太医邢先生题的拼音版。