人惊罔象珠仍得,我识随侯月故圆。
久自千秋归大雅,何妨七日宴钧天。
病夫粗了区中事,进尔同皈第四禅。
拼音版
rén wǔ chū dōng hū chuán míng qīng yǒu fēi cháng hào zhě dé shū xǐ jù yīn chéng yī lǜ qíng xiàn hū cí。
壬午初冬忽传明卿有非常耗者得书喜剧因成一律情见乎辞。
wáng shì zhēn。
王世贞。
jiǎo shǒu nán yún yǎn jù chuān,
矫首南云眼剧穿,
yín gōu zhà zhǎn dú xīn rán。
银钩乍展独欣然。
rén jīng wǎng xiàng zhū réng dé,
人惊罔象珠仍得,
wǒ shí suí hóu yuè gù yuán。
我识随侯月故圆。
jiǔ zì qiān qiū guī dà yá,
久自千秋归大雅,
hé fáng qī rì yàn jūn tiān。
何妨七日宴钧天。
bìng fū cū le qū zhōng shì,
病夫粗了区中事,
jìn ěr tóng guī dì sì chán。
进尔同皈第四禅。
以上为壬午初冬忽传明卿有非常耗者得书喜剧因成一律情见乎辞的拼音版。