无妨宦拙闲居赋,可怪时清梁甫吟。
我自余生安木石,谁从众毁出兰金。
劳君不浅相怜意,解向王筠句里寻。
拼音版
jì shǎo chūn zhàng shí kè yú suǒ zèng shī wén yú shí zhì chí hóng tái。
寄少春丈时刻余所赠诗文于石置迟鸿台。
wáng shì zhēn。
王世贞。
tái pàn hóng míng chéng gǔ jīn,
台畔鸿冥成古今,
tái biān lóng wò zhuǎn shěn shēn。
台边龙卧转沈深。
wú fáng huàn zhuō xián jū fù,
无妨宦拙闲居赋,
kě guài shí qīng liáng fǔ yín。
可怪时清梁甫吟。
wǒ zì yú shēng ān mù shí,
我自余生安木石,
shuí cóng zhòng huǐ chū lán jīn。
谁从众毁出兰金。
láo jūn bù qiǎn xiāng lián yì,
劳君不浅相怜意,
jiě xiàng wáng yún jù lǐ xún。
解向王筠句里寻。
以上为寄少春丈时刻余所赠诗文于石置迟鸿臺的拼音版。