身作齐鲁客,名同秦越人。
采苓山月晚,种杏江风新。
独有清狂疾,饶君术自神。
拼音版
yú tiǎn qīng shè rì lù sǒu xié qí huáng zhī shù yóu yú mén jì bà guī fǎng yú jiāng shàng sù fā bèi lǐng tóng yán bù shuāi yún qiě běi yóu yú wèi sǒu shù gù shén néng zhì yú kuáng jí hū yīn wèi yī shī zèng zhī sǒu xiào bù dá。
余忝青社日陆叟挟岐黄之术游余门既罢归访余江上素发被领童颜不衰云且北游余谓叟术固神能治余狂疾乎因为一诗赠之叟笑不答。
wáng shì zhēn。
王世贞。
shí nián réng yī lǎo,
十年仍一老,
bù gǎi tuó yán chūn。
不改酡颜春。
shēn zuò qí lǔ kè,
身作齐鲁客,
míng tóng qín yuè rén。
名同秦越人。
cǎi líng shān yuè wǎn,
采苓山月晚,
zhǒng xìng jiāng fēng xīn。
种杏江风新。
dú yǒu qīng kuáng jí,
独有清狂疾,
ráo jūn shù zì shén。
饶君术自神。
以上为余忝青社日陆叟挟岐黄之术游余门既罢归访余江上素髮被领童颜不衰云且北游余谓叟术固神能治余狂疾乎因为一诗的拼音版。