千峰为莲瓣,三峰为莲蓬。
三峰只一石,一石三芙蓉。
纷纷莲花须,化作千万松。
白帝与明星,宫在千叶中。
高高五千仞,仙掌擎当空。
自谓天下奇,群岳不能从。
何意一黄山,莲花亦次宗。
一茎上矗天,千瓣开蒙蒙。
从茎上至蕊,吹堕愁天风。
盘回穿岩窦,忽见轩辕宫。
峰凡三十六,此峰太华同。
夫君几登陟,身染莲衣红。
自作黄山经,神与山精通。
文章亦巨灵,开辟将何穷。
拼音版
lián huā fēng piān zèng huáng shān mǐn bīn lián。
莲花峰篇赠黄山闵宾连。
qū dà jūn。
屈大均。
wǒ xī rù qín guān,
我昔入秦关,
shǒu pān tài huá fēng。
手攀太华峰。
qiān fēng wèi lián bàn,
千峰为莲瓣,
sān fēng wèi lián péng。
三峰为莲蓬。
sān fēng zhǐ yī shí,
三峰只一石,
yī shí sān fú róng。
一石三芙蓉。
fēn fēn lián huā xū,
纷纷莲花须,
huà zuò qiān wàn sōng。
化作千万松。
bái dì yǔ míng xīng,
白帝与明星,
gōng zài qiān yè zhōng。
宫在千叶中。
gāo gāo wǔ qiān rèn,
高高五千仞,
xiān zhǎng qíng dāng kōng。
仙掌擎当空。
zì wèi tiān xià qí,
自谓天下奇,
qún yuè bù néng cóng。
群岳不能从。
hé yì yī huáng shān,
何意一黄山,
lián huā yì cì zōng。
莲花亦次宗。
yī jīng shàng chù tiān,
一茎上矗天,
qiān bàn kāi méng méng。
千瓣开蒙蒙。
cóng jīng shàng zhì ruǐ,
从茎上至蕊,
chuī duò chóu tiān fēng。
吹堕愁天风。
pán huí chuān yán dòu,
盘回穿岩窦,
hū jiàn xuān yuán gōng。
忽见轩辕宫。
fēng fán sān shí liù,
峰凡三十六,
cǐ fēng tài huá tóng。
此峰太华同。
fū jūn jǐ dēng zhì,
夫君几登陟,
shēn rǎn lián yī hóng。
身染莲衣红。
zì zuò huáng shān jīng,
自作黄山经,
shén yǔ shān jīng tōng。
神与山精通。
wén zhāng yì jù líng,
文章亦巨灵,
kāi pì jiāng hé qióng。
开辟将何穷。
以上为莲花峯篇赠黄山闵宾连的拼音版。