谁教玉树埋黄壤,不许鸰原到白头。
鼎鼎百年皆梦幻,悠悠万事判穷愁。
当时鸿雁书来处,今日飘然成独游。
拼音版
yú qù nián jì qián shī jīn zài guò qí dì ér yàn zhēng yǐ zú yòng qián yùn shū yì bì。
余去年寄前诗今再过其地而彦征已卒用前韵书驿壁。
wāng zǎo。
汪藻。
nián shào qǐ zhī shēn shì fú,
年少岂知身世浮,
xīn qī tóng lǎo gù shān qiū。
心期同老故山秋。
shuí jiào yù shù mái huáng rǎng,
谁教玉树埋黄壤,
bù xǔ líng yuán dào bái tóu。
不许鸰原到白头。
dǐng dǐng bǎi nián jiē mèng huàn,
鼎鼎百年皆梦幻,
yōu yōu wàn shì pàn qióng chóu。
悠悠万事判穷愁。
dāng shí hóng yàn shū lái chù,
当时鸿雁书来处,
jīn rì piāo rán chéng dú yóu。
今日飘然成独游。
以上为余去年寄前诗今再过其地而彦征已卒用前韵书驿壁的拼音版。