女伴当窗唤不应,还疑背面秋千下。
娇痴小妹忽惊啼,懊恼春宵睡似泥。
何刻停灯开钿匣,几时响屟度楼梯。
肌肤到此真冰雪,颓玉俄俄扶不得。
素颈何曾著啮痕,却教反缚同心结。
红丝交结为谁容,约髻安花次第工。
应爱自看妆镜里,岂须人见影堂中。
千春不改凝酥面,媚眼微舒若流盼。
侯娘怨句鬼先知,玉儿艳质人犹羡。
当时犀纛定沉埋,绣袜何人拾马嵬。
乞取卿家通替样,许盛银液看千回。
万转千回负此生,枉将偷嫁占虚名。
周郎已误难重顾,哭煞厨东阮步兵。
拼音版
lín nǚ yǒu zì jīng zhě bù xiǎo hé yīn ér lǐ ǎo shù qí guāng yàn jiǎo jié yuè rì bù biàn qiě yǐ zhōng yè qǐ zì jié shù xuǎn cǎi ér yī pèi huā ér dài wǎn jì tú zhuāng gāo chún yào shǒu yǐ zhì yuē jiān pò wà jiē zhuó yì jīng hǎo jìn tài jí yán ér shǐ bì mìng yān qí suǒ xuán zhī dài yǐ rùn zhōu zhū sī shù bǎi tiáo zhǎng jiǔ chǐ xǔ wèi shí gǔ xì biàn shǒu zì pán zhì yú yuè fǔ chéng tóng bàn yǐ wéi chán yāo wù yě ér bù zhī qí yòng yì zhì cǐ wèi shī yǐ diào zhī。
邻女有自经者不晓何因而里媪述其光艳皎洁阅日不变且以中夜起自结束选彩而衣配花而戴绾髻涂妆膏唇耀首以至约缣迫袜皆着意精好尽态极妍而始毕命焉其所悬之带以润州朱丝数百条长九尺许为十股细辫手自盘制逾月甫成同伴以为缠腰物也而不知其用意至此为诗以吊之。
wáng yàn hóng。
王彦泓。
míng zī jìng fú yán zhuāng zhà,
明姿靓服严妆乍,
chuí shǒu tíng tíng yǎn tú huà。
垂手亭亭俨图画。
nǚ bàn dāng chuāng huàn bù yīng,
女伴当窗唤不应,
hái yí bèi miàn qiū qiān xià。
还疑背面秋千下。
jiāo chī xiǎo mèi hū jīng tí,
娇痴小妹忽惊啼,
ào nǎo chūn xiāo shuì shì ní。
懊恼春宵睡似泥。
hé kè tíng dēng kāi diàn xiá,
何刻停灯开钿匣,
jǐ shí xiǎng xiè dù lóu tī。
几时响屟度楼梯。
jī fū dào cǐ zhēn bīng xuě,
肌肤到此真冰雪,
tuí yù é é fú bù dé。
颓玉俄俄扶不得。
sù jǐng hé céng zhe niè hén,
素颈何曾著啮痕,
què jiào fǎn fù tóng xīn jié。
却教反缚同心结。
hóng sī jiāo jié wèi shuí róng,
红丝交结为谁容,
yuē jì ān huā cì dì gōng。
约髻安花次第工。
yīng ài zì kàn zhuāng jìng lǐ,
应爱自看妆镜里,
qǐ xū rén jiàn yǐng táng zhōng。
岂须人见影堂中。
qiān chūn bù gǎi níng sū miàn,
千春不改凝酥面,
mèi yǎn wēi shū ruò liú pàn。
媚眼微舒若流盼。
hóu niáng yuàn jù guǐ xiān zhī,
侯娘怨句鬼先知,
yù ér yàn zhì rén yóu xiàn。
玉儿艳质人犹羡。
dāng shí xī dào dìng chén mái,
当时犀纛定沉埋,
xiù wà hé rén shí mǎ wéi。
绣袜何人拾马嵬。
qǐ qǔ qīng jiā tōng tì yàng,
乞取卿家通替样,
xǔ shèng yín yè kàn qiān huí。
许盛银液看千回。
wàn zhuǎn qiān huí fù cǐ shēng,
万转千回负此生,
wǎng jiāng tōu jià zhàn xū míng。
枉将偷嫁占虚名。
zhōu láng yǐ wù nán zhòng gù,
周郎已误难重顾,
kū shā chú dōng ruǎn bù bīng。
哭煞厨东阮步兵。
以上为邻女有自经者不晓何因而裏媪述其光艳皎洁阅日不变且以中夜起自结束选彩而衣配花而戴绾髻涂妆膏唇耀首以至约的拼音版。