孤亭迥对芙蓉出,一径深从薜荔开。
夜静飞霜流玉斝,天空明月上瑶台。
风尘是处应刘合,肯让当年邺下才。
拼音版
qiū yè tóng chén tài shǐ kāng shān rén jí lǐ huán wèi yuán tíng。
秋夜同陈太史康山人集李环卫园亭。
hú yīng lín。
胡应麟。
bó mù zhū mén bìng qí lái,
薄暮朱门并骑来,
xiāng kàn cí kè gòng pái huái。
相看词客共徘徊。
gū tíng jiǒng duì fú róng chū,
孤亭迥对芙蓉出,
yī jìng shēn cóng bì lì kāi。
一径深从薜荔开。
yè jìng fēi shuāng liú yù jiǎ,
夜静飞霜流玉斝,
tiān kōng míng yuè shàng yáo tái。
天空明月上瑶台。
fēng chén shì chù yīng liú hé,
风尘是处应刘合,
kěn ràng dāng nián yè xià cái。
肯让当年邺下才。
以上为秋夜同陈太史康山人集李环卫园亭的拼音版。