今见竹,今痛哭。
竹色自来无改移,昔日何乐今何悲。
森森绕屋秋更绿,尽是先人手栽玉。
竹未化,人当还,举头见竹犹承欢。
直节空九霄,清风尚千古。
徘徊竹间路,照影月当午。
好奇有客频到门,何况人间父子恩。
君不见孟生笋,湘娥痕。
拼音版
jiàn zhú piān。
见竹篇。
lù shēn。
陆深。
xī jiàn zhú,
昔见竹,
zhēn bù sú。
真不俗。
jīn jiàn zhú,
今见竹,
jīn tòng kū。
今痛哭。
zhú sè zì lái wú gǎi yí,
竹色自来无改移,
xī rì hé lè jīn hé bēi。
昔日何乐今何悲。
sēn sēn rào wū qiū gèng lǜ,
森森绕屋秋更绿,
jìn shì xiān rén shǒu zāi yù。
尽是先人手栽玉。
zhú wèi huà,
竹未化,
rén dāng hái,
人当还,
jǔ tóu jiàn zhú yóu chéng huān。
举头见竹犹承欢。
zhí jié kōng jiǔ xiāo,
直节空九霄,
qīng fēng shàng qiān gǔ。
清风尚千古。
pái huái zhú jiān lù,
徘徊竹间路,
zhào yǐng yuè dāng wǔ。
照影月当午。
hào qí yǒu kè pín dào mén,
好奇有客频到门,
hé kuàng rén jiān fù zǐ ēn。
何况人间父子恩。
jūn bú jiàn mèng shēng sǔn,
君不见孟生笋,
xiāng é hén。
湘娥痕。
以上为见竹篇的拼音版。