堂开屏障出丹青,杂花抱石烟冥冥。
中有仙匹为谁子,云是秦娥及箫史。
秦王昔日起高楼,帘卷曲栏人并倚。
咸阳城头悬月明,玉箫吹作凤凰声。
忽令千树秋风生,又令百鸟翻然惊。
太空袅袅清不绝,声落万里丹山穴。
坐揽德辉下宫墙,并乘彩翼凌穹苍。
直上清都朝紫皇,俯视九州尘茫茫。
神游元气几千载,因之驱石填东海。
祖龙驾归多鲍鱼,浮云一散河山在。
二仙缥缈不可知,吴歌且复挥金卮。
他日功成鹤书至,拂衣莫负蓬莱期。
拼音版
yè jí wáng yuán měi zhái fù dé nòng yù chuī xiāo zhàng zǐ。
夜集王元美宅赋得弄玉吹箫障子。
xiè zhēn。
谢榛。
chuí lǎo shū kuáng yān zhào kè,
垂老疏狂燕赵客,
jīn xiāo yǎ jí wáng láng zhái。
今宵雅集王郎宅。
táng kāi píng zhàng chū dān qīng,
堂开屏障出丹青,
zá huā bào shí yān míng míng。
杂花抱石烟冥冥。
zhōng yǒu xiān pǐ wèi shuí zi,
中有仙匹为谁子,
yún shì qín é jí xiāo shǐ。
云是秦娥及箫史。
qín wáng xī rì qǐ gāo lóu,
秦王昔日起高楼,
lián juǎn qū lán rén bìng yǐ。
帘卷曲栏人并倚。
xián yáng chéng tóu xuán yuè míng,
咸阳城头悬月明,
yù xiāo chuī zuò fèng huáng shēng。
玉箫吹作凤凰声。
hū lìng qiān shù qiū fēng shēng,
忽令千树秋风生,
yòu lìng bǎi niǎo fān rán jīng。
又令百鸟翻然惊。
tài kōng niǎo niǎo qīng bù jué,
太空袅袅清不绝,
shēng luò wàn lǐ dān shān xué。
声落万里丹山穴。
zuò lǎn dé huī xià gōng qiáng,
坐揽德辉下宫墙,
bìng chéng cǎi yì líng qióng cāng。
并乘彩翼凌穹苍。
zhí shàng qīng dōu cháo zǐ huáng,
直上清都朝紫皇,
fǔ shì jiǔ zhōu chén máng máng。
俯视九州尘茫茫。
shén yóu yuán qì jǐ qiān zǎi,
神游元气几千载,
yīn zhī qū shí tián dōng hǎi。
因之驱石填东海。
zǔ lóng jià guī duō bào yú,
祖龙驾归多鲍鱼,
fú yún yī sàn hé shān zài。
浮云一散河山在。
èr xiān piāo miǎo bù kě zhī,
二仙缥缈不可知,
wú gē qiě fù huī jīn zhī。
吴歌且复挥金卮。
tā rì gōng chéng hè shū zhì,
他日功成鹤书至,
fú yī mò fù péng lái qī。
拂衣莫负蓬莱期。
以上为夜集王元美宅赋得弄玉吹箫障子的拼音版。