水声自与月俱白,山势常知云更青。
广大高明人孰辩,艰难险阻世曾经。
著书固以穷愁后,陶冶多应出性灵。
拼音版
yǐn jiàn yì qiū huái chāng fǔ yǐ qí yùn fù zhī yīn yì hé yān。
尹谏议秋怀昌甫以其韵赋之因亦和焉。
hán biāo。
韩淲。
lěng dàn qiū guāng huà bù chéng,
冷淡秋光画不成,
xián shēn yíng de zuì ér xǐng。
闲身赢得醉而醒。
shuǐ shēng zì yǔ yuè jù bái,
水声自与月俱白,
shān shì cháng zhī yún gèng qīng。
山势常知云更青。
guǎng dà gāo míng rén shú biàn,
广大高明人孰辩,
jiān nán xiǎn zǔ shì céng jīng。
艰难险阻世曾经。
zhù shū gù yǐ qióng chóu hòu,
著书固以穷愁后,
táo yě duō yīng chū xìng líng。
陶冶多应出性灵。
以上为尹谏议秋怀昌甫以其韵赋之因亦和焉的拼音版。