地中玉树无期见,琴上牙弦忍再闻。
几日离觞成渍酒,平时芳札代遗文。
东亭哭罢愁回首,落照铭旌隔野氛。
拼音版
dōu guān xiè yuán wài jīn nián chūn bǎng zhōu fèng shǐ yǔ jiàn bié yú dōng tíng mèng xià zhī chū bù xìng zú yú zhōng dào qí gū yíng sàng hái dōu yǔ yòu chū diào yú jiàn suǒ fǔ yǎng chén jī yīn wèi shī yǐ jì āi。
都官谢员外今年春榜舟奉使予饯别于东亭孟夏之初不幸卒于中道其孤迎丧还都予又出吊于饯所俯仰陈迹因为诗以寄哀。
sòng xiáng。
宋庠。
gōu shuǐ xīn shāng càn mèi rén,
沟水新伤掺袂人,
hé yán biàn zuō sǐ shēng fēn。
何言便作死生分。
dì zhōng yù shù wú qī jiàn,
地中玉树无期见,
qín shàng yá xián rěn zài wén。
琴上牙弦忍再闻。
jǐ rì lí shāng chéng zì jiǔ,
几日离觞成渍酒,
píng shí fāng zhá dài yí wén。
平时芳札代遗文。
dōng tíng kū bà chóu huí shǒu,
东亭哭罢愁回首,
luò zhào míng jīng gé yě fēn。
落照铭旌隔野氛。
以上为都官谢员外今年春榜舟奉使予饯别于东亭孟夏之初不幸卒于中道其孤迎丧还都予又出吊于饯所俯仰陈迹因为诗以寄的拼音版。