却观人世间,千载犹一息。
赠言在吾耳,风规良可则。
欲叩封禅书,探囊竟无得。
拼音版
xiān huá fāng xiān shēng xī jiǎn zhāi xìng huā xiāo xī yǔ shēng zhōng zhī jù wèi yùn fù shān zhōng shè yǔ qī zhāng hé zhě sì rén xiān shēng yú dì sì zhāng jiàn jí gù wèi néng shǔ hé jīn wǔ shí yú nián zhū lǎo jiē yǐ xià dì xiān shēng mén rén zài zhě wéi zhū xiān zhòng shān nián bā shí yǐ ǒu féng chūn shè xìng huái cún mò zhuī cì qián yùn yǐ shū bǐ qíng。
仙华方先生析简斋杏花消息雨声中之句为韵赋山中社雨七章和者四人先生于第四章见及顾未能属和今五十馀年诸老皆已下地先生门人在者惟朱仙仲山年八十矣偶逢春社兴怀存殁追次前韵以抒鄙情。
huáng jìn。
黄溍。
zhuō zāi quán guī zi,
卓哉全归子,
lí chén fǎn míng jí。
离尘返冥极。
què guān rén shì jiān,
却观人世间,
qiān zǎi yóu yī xī。
千载犹一息。
zèng yán zài wú ěr,
赠言在吾耳,
fēng guī liáng kě zé。
风规良可则。
yù kòu fēng shàn shū,
欲叩封禅书,
tàn náng jìng wú de。
探囊竟无得。
以上为仙华方先生析简斋杏花消息雨声中之句为韵赋山中社雨七章和者四人先生于第四章见及顾未能属和今五十余年诸老的拼音版。