雨过风生竹,天清月满林。
但求性情至,不论宋唐音。
谬许知己者,相其惬素心。
失学从年少,疏狂恋酒杯。
家贫轻作客,身拙独怜才。
未有惊人句,何因访草莱。
君如用幽意,莫使笑陈雷。
拼音版
tí céng jūn jìng zhōng hàn zhàn qīng huá gé shī juàn jiān shù bǐ huái。
题曾君静中翰湛清华阁诗卷兼述鄙怀。
fāng rén yuān。
方仁渊。
wǒ gōng yín miào jù,
我公吟妙句,
sī rù bì yún shēn。
思入碧云深。
yǔ guò fēng shēng zhú,
雨过风生竹,
tiān qīng yuè mǎn lín。
天清月满林。
dàn qiú xìng qíng zhì,
但求性情至,
bù lùn sòng táng yīn。
不论宋唐音。
miù xǔ zhī jǐ zhě,
谬许知己者,
xiāng qí qiè sù xīn。
相其惬素心。
shī xué cóng nián shào,
失学从年少,
shū kuáng liàn jiǔ bēi。
疏狂恋酒杯。
jiā pín qīng zuò kè,
家贫轻作客,
shēn zhuō dú lián cái。
身拙独怜才。
wèi yǒu jīng rén jù,
未有惊人句,
hé yīn fǎng cǎo lái。
何因访草莱。
jūn rú yòng yōu yì,
君如用幽意,
mò shǐ xiào chén léi。
莫使笑陈雷。
以上为题曾君静中翰湛清华阁诗卷兼述鄙怀的拼音版。