荷襦易凋零,不如服狐白。
旷土贵和同,蝉蜕仲尼迹。
凛凛冬冰凝,何如春冰释。
我已秽玄珠,离娄不能识。
我已摧号钟,师旷不能绎。
美人如游龙,纤腰日玄折。
一低而一昂,人以为臣妾。
拼音版
yǒng huái。
咏怀。
qū dà jūn。
屈大均。
xī gǔ hé qīng liáng,
溪谷何清凉,
huí fēng yǐ piāo hū。
回风以飘忽。
hé rú yì diāo líng,
荷襦易凋零,
bù rú fú hú bái。
不如服狐白。
kuàng tǔ guì hé tóng,
旷土贵和同,
chán tuì zhòng ní jī。
蝉蜕仲尼迹。
lǐn lǐn dōng bīng níng,
凛凛冬冰凝,
hé rú chūn bīng shì。
何如春冰释。
wǒ yǐ huì xuán zhū,
我已秽玄珠,
lí lóu bù néng shí。
离娄不能识。
wǒ yǐ cuī hào zhōng,
我已摧号钟,
shī kuàng bù néng yì。
师旷不能绎。
měi rén rú yóu lóng,
美人如游龙,
xiān yāo rì xuán zhé。
纤腰日玄折。
yī dī ér yī áng,
一低而一昂,
rén yǐ wéi chén qiè。
人以为臣妾。
以上为咏怀的拼音版。