春秋之义,有钟鼓曰伐,言声其罪以责之也。
而道人桑门师,亦谓为信鼓,盖以其警斋戒勤惰之心,时朝礼早暮之节。
故虽幽岩绝壑,精庐静室,随其愿力,靡不施设。
京师万年县所置回元观者,按乎其地在亲仁里之巽维。
考乎其时,当在至德元年之正月。
前此天宝初玄宗皇帝创开甲第,宠锡燕戎。
无何,贪狼睢盱,豮豕唐突,亦既枭戮,将为污潴。
肃宗皇帝若曰:其人是恶,其地何罪。
改作洞宫,谥曰回元,乃范真容,以据正殿,即太一天尊之座,其分身欤。
贞元十九年,规为名园,用植珍木,敕以像设迁于肃明。
辇舆既陈,絙绋将引,连牛胸喘而不动,群夫股栗以相视。
俄而或紫或黑,非烟非云,蓬勃牎牖之间,絪缊阶砌之上。
主者惶恐,即以状闻。
德宗皇帝骇之,遽诏如旧。
而廊庑未立,鼓钟未鸣,入者不得其门,游者不知其方。
大和初,今上以慈修身,以俭莅物,永惟圣祖玄元清静之教,吾当率天下以行之。
由是道门威仪麟德殿讲论大德赐紫却玄表冲用希声,为玄门领袖,抗疏上论,请加崇饰。
其明日,内锡铜钟一口,不侈不捹,有铣有于,而带篆之间,元无款识。
今之人其罔闻;后之人其罔知。
四年夏,有诏女道士侯琼珎等同于大明宫之玉晨观设坛进箓,遂以镇信金帛刀镜之直,并诏中朝大僚、外舍信士之所施舍,合七十万,于大殿之前少东创建层楼。
栾栌既构,簨簴既设,合大力者扛而登于悬间。
鲸鱼一发,坑谷皆满。
初拗然而怒,徐寥然而清。
沉伏既扬,散越皆黜。
终峰嶪以振动,观台廓而开爽。
闻其声者,寝斯兴,行斯归;贪淫由是衰息,昏醉以之醒寤。
虽三涂六趣之中,亦当汤火沧寒,拲梏解脱。
钟之功德,可思量乎。
余于威仪有重世之旧,闻其所立,悦而铭之。
其词曰: 钟凭楼以发声,楼托钟以垂名。
钟乎楼乎,相须乃成。
盘龙在旋,蹲熊在衡。
百千斯年,吾知其不铄而不倾。
观主太清宫供奉赵冬阳;上座韩谅;监斋任太和;前上座王辩超;大德郭嘉真;道士田令真;直岁田令德。
开成元年四月廿日立。
邵建和刻。
注释
以上为大唐迴元观钟楼铭的注释。
赏析
以上为大唐迴元观钟楼铭的赏析。
拼音版
dà táng huí yuán guān zhōng lóu míng。
大唐回元观钟楼铭。
líng hú chǔ。
令狐楚。
lǐ zhī lè jì yún zhōng shēng kēng kēng yǐ lì hào,
《礼》之《乐记》云:钟声铿铿以立号,
hào yǐ lì héng,
号以立横,
yán hào lìng zhī fā,
言号令之发,
chōng mǎn qí qì yě。
充满其气也。
chūn qiū zhī yì,
春秋之义,
yǒu zhōng gǔ yuē fá,
有钟鼓曰伐,
yán shēng qí zuì yǐ zé zhī yě。
言声其罪以责之也。
ér dào rén sāng mén shī,
而道人桑门师,
yì wèi wèi xìn gǔ,
亦谓为信鼓,
gài yǐ qí jǐng zhāi jiè qín duò zhī xīn,
盖以其警斋戒勤惰之心,
shí cháo lǐ zǎo mù zhī jié。
时朝礼早暮之节。
gù suī yōu yán jué hè,
故虽幽岩绝壑,
jīng lú jìng shì,
精庐静室,
suí qí yuàn lì,
随其愿力,
mí bù shī shè。
靡不施设。
jīng shī wàn nián xiàn suǒ zhì huí yuán guān zhě,
京师万年县所置回元观者,
àn hū qí dì zài qīn rén lǐ zhī xùn wéi。
按乎其地在亲仁里之巽维。
kǎo hū qí shí,
考乎其时,
dāng zài zhì dé yuán nián zhī zhēng yuè。
当在至德元年之正月。
qián cǐ tiān bǎo chū xuán zōng huáng dì chuàng kāi jiǎ dì,
前此天宝初玄宗皇帝创开甲第,
chǒng xī yàn róng。
宠锡燕戎。
wú hé,
无何,
tān láng suī xū,
贪狼睢盱,
fén shǐ táng tū,
豮豕唐突,
yì jì xiāo lù,
亦既枭戮,
jiāng wèi wū zhū。
将为污潴。
sù zōng huáng dì ruò yuē qí rén shì è,
肃宗皇帝若曰:其人是恶,
qí dì hé zuì。
其地何罪。
gǎi zuò dòng gōng,
改作洞宫,
shì yuē huí yuán,
谥曰回元,
nǎi fàn zhēn róng,
乃范真容,
yǐ jù zhèng diàn,
以据正殿,
jí tài yì tiān zūn zhī zuò,
即太一天尊之座,
qí fēn shēn yú。
其分身欤。
zhēn yuán shí jiǔ nián,
贞元十九年,
guī wéi míng yuán,
规为名园,
yòng zhí zhēn mù,
用植珍木,
chì yǐ xiàng shè qiān yú sù míng。
敕以像设迁于肃明。
niǎn yú jì chén,
辇舆既陈,
huán fú jiāng yǐn,
絙绋将引,
lián niú xiōng chuǎn ér bù dòng,
连牛胸喘而不动,
qún fū gǔ lì yǐ xiāng shì。
群夫股栗以相视。
é ér huò zǐ huò hēi,
俄而或紫或黑,
fēi yān fēi yún,
非烟非云,
péng bó chuāng yǒu zhī jiān,
蓬勃牎牖之间,
yīn yūn jiē qì zhī shàng。
絪缊阶砌之上。
zhǔ zhě huáng kǒng,
主者惶恐,
jí yǐ zhuàng wén。
即以状闻。
dé zōng huáng dì hài zhī,
德宗皇帝骇之,
jù zhào rú jiù。
遽诏如旧。
ér láng wǔ wèi lì,
而廊庑未立,
gǔ zhōng wèi míng,
鼓钟未鸣,
rù zhě bù dé qí mén,
入者不得其门,
yóu zhě bù zhī qí fāng。
游者不知其方。
dà hé chū,
大和初,
jīn shàng yǐ cí xiū shēn,
今上以慈修身,
yǐ jiǎn lì wù,
以俭莅物,
yǒng wéi shèng zǔ xuán yuán qīng jìng zhī jiào,
永惟圣祖玄元清静之教,
wú dāng lǜ tiān xià yǐ xíng zhī。
吾当率天下以行之。
yóu shì dào mén wēi yí lín dé diàn jiǎng lùn dà dé cì zǐ què xuán biǎo chōng yòng xī shēng,
由是道门威仪麟德殿讲论大德赐紫却玄表冲用希声,
wèi xuán mén lǐng xiù,
为玄门领袖,
kàng shū shàng lùn,
抗疏上论,
qǐng jiā chóng shì。
请加崇饰。
qí míng rì,
其明日,
nèi xī tóng zhōng yī kǒu,
内锡铜钟一口,
bù chǐ bù bèn,
不侈不捹,
yǒu xǐ yǒu yú,
有铣有于,
ér dài zhuàn zhī jiān,
而带篆之间,
yuán wú kuǎn zhì。
元无款识。
jīn zhī rén qí wǎng wén hòu zhī rén qí wǎng zhī。
今之人其罔闻;后之人其罔知。
sì nián xià,
四年夏,
yǒu zhào nǚ dào shì hóu qióng zhēn děng tóng yú dà míng gōng zhī yù chén guān shè tán jìn lù,
有诏女道士侯琼珎等同于大明宫之玉晨观设坛进箓,
suì yǐ zhèn xìn jīn bó dāo jìng zhī zhí,
遂以镇信金帛刀镜之直,
bìng zhào zhōng cháo dà liáo wài shě xìn shì zhī suǒ shī shě,
并诏中朝大僚、外舍信士之所施舍,
hé qī shí wàn,
合七十万,
yú dà diàn zhī qián shǎo dōng chuàng jiàn céng lóu。
于大殿之前少东创建层楼。
luán lú jì gòu,
栾栌既构,
sǔn jù jì shè,
簨簴既设,
hé dà lì zhě káng ér dēng yú xuán jiān。
合大力者扛而登于悬间。
jīng yú yī fà,
鲸鱼一发,
kēng gǔ jiē mǎn。
坑谷皆满。
chū ǎo rán ér nù,
初拗然而怒,
xú liáo rán ér qīng。
徐寥然而清。
chén fú jì yáng,
沉伏既扬,
sàn yuè jiē chù。
散越皆黜。
zhōng fēng yè yǐ zhèn dòng,
终峰嶪以振动,
guān tái kuò ér kāi shuǎng。
观台廓而开爽。
wén qí shēng zhě,
闻其声者,
qǐn sī xìng,
寝斯兴,
xíng sī guī tān yín yóu shì shuāi xī,
行斯归;贪淫由是衰息,
hūn zuì yǐ zhī xǐng wù。
昏醉以之醒寤。
suī sān tú liù qù zhī zhōng,
虽三涂六趣之中,
yì dāng tāng huǒ cāng hán,
亦当汤火沧寒,
gǒng gù jiě tuō。
拲梏解脱。
zhōng zhī gōng dé,
钟之功德,
kě sī liang hū。
可思量乎。
yú yú wēi yí yǒu zhòng shì zhī jiù,
余于威仪有重世之旧,
wén qí suǒ lì,
闻其所立,
yuè ér míng zhī。
悦而铭之。
qí cí yuē zhōng píng lóu yǐ fā shēng,
其词曰: 钟凭楼以发声,
lóu tuō zhōng yǐ chuí míng。
楼托钟以垂名。
zhōng hū lóu hū,
钟乎楼乎,
xiāng xū nǎi chéng。
相须乃成。
pán lóng zài xuán,
盘龙在旋,
dūn xióng zài héng。
蹲熊在衡。
bǎi qiān sī nián,
百千斯年,
wú zhī qí bù shuò ér bù qīng。
吾知其不铄而不倾。
guān zhǔ tài qīng gōng gòng fèng zhào dōng yáng shàng zuò hán liàng jiān zhāi rèn tài hé qián shàng zuò wáng biàn chāo dà dé guō jiā zhēn dào shì tián lìng zhēn zhí suì tián lìng dé。
观主太清宫供奉赵冬阳;上座韩谅;监斋任太和;前上座王辩超;大德郭嘉真;道士田令真;直岁田令德。
kāi chéng yuán nián sì yuè niàn rì lì。
开成元年四月廿日立。
shào jiàn hé kè。
邵建和刻。
以上为大唐迴元观钟楼铭的拼音版。