豪华自厌蒸人乳,冷落能来叩席门。
莫叹愁肠充苜蓿,从来醉眼盖乾坤。
相知政在世情外,赐达回穷不足论。
拼音版
zhòng zi shū míng èr bāng jūn jiān jì zǐ ān dé hé wén míng sì shǐ zhě tóng guò zhú kè yú wén shū ǒu shí wú ròu kè jì mǎn yì ér zhǔ rén lüè wú kuì sè zuò shī yī shǒu。
仲子叔明二邦君兼济子安德和文明四使者同过逐客于文殊偶食无肉客既满意而主人略无愧色作诗一首。
dèng sù。
邓肃。
zhé huàn wáng liáo yòu chū bēn,
谪宦亡聊又出奔,
gǎn qī guān gài yě lín cún。
敢期冠盖也临存。
háo huá zì yàn zhēng rén rǔ,
豪华自厌蒸人乳,
lěng luò néng lái kòu xí mén。
冷落能来叩席门。
mò tàn chóu cháng chōng mù xu,
莫叹愁肠充苜蓿,
cóng lái zuì yǎn gài qián kūn。
从来醉眼盖乾坤。
xiāng zhī zhèng zài shì qíng wài,
相知政在世情外,
cì dá huí qióng bù zú lùn。
赐达回穷不足论。
以上为仲子叔明二邦君兼济子安德和文明四使者同过逐客于文殊偶食无肉客既满意而主人略无愧色作诗一首的拼音版。