闲心只与鸥鸟伴,野趣不受樊笼拘。
恍如少府池边立,又似吴王鼓中出。
群聚应怜芳草青,孤飞点破空山碧。
国宾儒雅能得师,平生方寸无邪思。
宣尼大训寓此图,携来索我题新诗。
李杜雍陶音已绝,我欲题诗愧才劣。
但愿取彼霜衣制羽扇,一挥扫除四海苍生热。
拼音版
jiǔ cí tú wèi mèng yí bīn tí。
九鹚图为孟仪宾题。
hán yōng。
韩雍。
yǒu niǎo yǒu niǎo míng chōng chú,
有鸟有鸟名舂锄,
shuāng yī xuě fā xíng qīng qú。
霜衣雪发形清癯。
xián xīn zhǐ yǔ ōu niǎo bàn,
闲心只与鸥鸟伴,
yě qù bù shòu fán lóng jū。
野趣不受樊笼拘。
huǎng rú shào fǔ chí biān lì,
恍如少府池边立,
yòu shì wú wáng gǔ zhōng chū。
又似吴王鼓中出。
qún jù yīng lián fāng cǎo qīng,
群聚应怜芳草青,
gū fēi diǎn pò kōng shān bì。
孤飞点破空山碧。
guó bīn rú yǎ néng dé shī,
国宾儒雅能得师,
píng shēng fāng cùn wú xié sī。
平生方寸无邪思。
xuān ní dà xùn yù cǐ tú,
宣尼大训寓此图,
xié lái suǒ wǒ tí xīn shī。
携来索我题新诗。
lǐ dù yōng táo yīn yǐ jué,
李杜雍陶音已绝,
wǒ yù tí shī kuì cái liè。
我欲题诗愧才劣。
dàn yuàn qǔ bǐ shuāng yī zhì yǔ shàn,
但愿取彼霜衣制羽扇,
yī huī sǎo chú sì hǎi cāng shēng rè。
一挥扫除四海苍生热。
以上为九鹚图为孟仪宾题的拼音版。