十五出从师,邂逅西邻女。
相感上秦楼,当筵蒙锦被。
春色腻如云,白縠笼烟紫。
宝钏响锒铛,明珠挂当耳。
空房挺华光,援琴横自起。
怵惕且自陈,黄泉永相矢。
岂曰匪思存,中怀良独尔。
宋玉虽好色,言宁孤人子。
拼音版
gǎn fěng piān。
感讽篇。
liáng yòu kuí。
梁佑逵。
yǔ shǎo pō xī měi,
予少颇晰美,
kǔ wèi nǚ láng chǐ。
苦为女郎齿。
shí wǔ chū cóng shī,
十五出从师,
xiè hòu xī lín nǚ。
邂逅西邻女。
xiāng gǎn shàng qín lóu,
相感上秦楼,
dāng yán méng jǐn bèi。
当筵蒙锦被。
chūn sè nì rú yún,
春色腻如云,
bái hú lóng yān zǐ。
白縠笼烟紫。
bǎo chuàn xiǎng láng dāng,
宝钏响锒铛,
míng zhū guà dāng ěr。
明珠挂当耳。
kōng fáng tǐng huá guāng,
空房挺华光,
yuán qín héng zì qǐ。
援琴横自起。
chù tì qiě zì chén,
怵惕且自陈,
huáng quán yǒng xiāng shǐ。
黄泉永相矢。
qǐ yuē fěi sī cún,
岂曰匪思存,
zhōng huái liáng dú ěr。
中怀良独尔。
sòng yù suī hào sè,
宋玉虽好色,
yán níng gū rén zǐ。
言宁孤人子。
以上为感讽篇的拼音版。