东风雪疾消,春泥深一尺。
岂无老款段,畏蹶不敢策。
还归见儿女,怕冷不下席。
扬雄玄未就,双鬓飒已白。
虽云客载酒,此意终岑寂。
功成则有命,生事亦人力。
胡为不自勤,守此欲何获。
田桑既有裕,醪醴亦馀溢。
嗟哉好事客,从古百无一。
拼音版
chūn xuě èr shǒu。
春雪二首。
zhāng lěi。
张耒。
tiān hán chéng nán sì,
天寒城南寺,
mén wài wú mǎ jī。
门外无马迹。
dōng fēng xuě jí xiāo,
东风雪疾消,
chūn ní shēn yī chǐ。
春泥深一尺。
qǐ wú lǎo kuǎn duàn,
岂无老款段,
wèi jué bù gǎn cè。
畏蹶不敢策。
hái guī jiàn ér nǚ,
还归见儿女,
pà lěng bù xià xí。
怕冷不下席。
yáng xióng xuán wèi jiù,
扬雄玄未就,
shuāng bìn sà yǐ bái。
双鬓飒已白。
suī yún kè zài jiǔ,
虽云客载酒,
cǐ yì zhōng cén jì。
此意终岑寂。
gōng chéng zé yǒu mìng,
功成则有命,
shēng shì yì rén lì。
生事亦人力。
hú wéi bù zì qín,
胡为不自勤,
shǒu cǐ yù hé huò。
守此欲何获。
tián sāng jì yǒu yù,
田桑既有裕,
láo lǐ yì yú yì。
醪醴亦馀溢。
jiē zāi hǎo shì kè,
嗟哉好事客,
cóng gǔ bǎi wú yī。
从古百无一。
以上为春雪二首的拼音版。