孤亭物外高,双溪眼中碧。
山僧作亭知几春,赏音端怕逢诗人。
自从妙语发丘壑,遂使绝境多蹄轮。
我来首访维摩诘,问讯双溪自何出。
发源应与婺溪同,赋物惭无沈郎笔。
凭栏欲洗名利尘,入眼翻惊客恨新。
山城重重水如带,可能挽住思乡人。
拼音版
yóu yuán chāo yuàn dēng xié xī tíng cì lú gōng。
游圆超院登挟溪亭次卢公。
wáng shí péng。
王十朋。
lù rù shàn shān yāo,
路入剡山腰,
fēng shēng yù chuān yè。
风生玉川腋。
gū tíng wù wài gāo,
孤亭物外高,
shuāng xī yǎn zhōng bì。
双溪眼中碧。
shān sēng zuò tíng zhī jǐ chūn,
山僧作亭知几春,
shǎng yīn duān pà féng shī rén。
赏音端怕逢诗人。
zì cóng miào yǔ fā qiū hè,
自从妙语发丘壑,
suì shǐ jué jìng duō tí lún。
遂使绝境多蹄轮。
wǒ lái shǒu fǎng wéi mó jí,
我来首访维摩诘,
wèn xùn shuāng xī zì hé chū。
问讯双溪自何出。
fā yuán yīng yǔ wù xī tóng,
发源应与婺溪同,
fù wù cán wú shěn láng bǐ。
赋物惭无沈郎笔。
píng lán yù xǐ míng lì chén,
凭栏欲洗名利尘,
rù yǎn fān jīng kè hèn xīn。
入眼翻惊客恨新。
shān chéng chóng chóng shuǐ rú dài,
山城重重水如带,
kě néng wǎn zhù sī xiāng rén。
可能挽住思乡人。
以上为游圆超院登挟溪亭次卢公的拼音版。