青山自拥蟠龙势,玉树空传落燕词。
寒节授衣伤老大,醉乡随钟愧支离。
歌筵舞妓非前代,文采风流又一时。
拼音版
dēng qīng liáng sì hòu xī sài shān tíng sì shǒu。
登清凉寺后西塞山亭四首。
gù lín。
顾璘。
shān gé nán jìn sòng yù bēi,
山阁难禁宋玉悲,
liù cháo yí hèn mǎn cán bēi。
六朝遗恨满残碑。
qīng shān zì yōng pán lóng shì,
青山自拥蟠龙势,
yù shù kōng chuán luò yàn cí。
玉树空传落燕词。
hán jié shòu yī shāng lǎo dà,
寒节授衣伤老大,
zuì xiāng suí zhōng kuì zhī lí。
醉乡随钟愧支离。
gē yán wǔ jì fēi qián dài,
歌筵舞妓非前代,
wén cǎi fēng liú yòu yī shí。
文采风流又一时。
以上为登清凉寺后西塞山亭四首的拼音版。