板桥积厚滑难干,林叶有同装玉屑。
朝来负暄殊不暖,过午欲晡冰更结。
无风亦觉气酸然,只是水边梅影别。
一冬既雷仍既雨,仅可得晴霜未绝。
家贫无人去拾柴,白屋何由生暖热。
且拥败絮莫出门,欲赋江梅诗转拙。
细思雨霜岂常霜,须见阳和变时节。
待他春色到人间,定自忘之都弗说。
拼音版
shuāng hán。
霜寒。
hán biāo。
韩淲。
hù hán rì rì shuāng rú xuě,
冱寒日日霜如雪,
dì tǔ suō gāo zhuān shí liè。
地土缩高砖石裂。
bǎn qiáo jī hòu huá nán gàn,
板桥积厚滑难干,
lín yè yǒu tóng zhuāng yù xiè。
林叶有同装玉屑。
zhāo lái fù xuān shū bù nuǎn,
朝来负暄殊不暖,
guò wǔ yù bū bīng gèng jié。
过午欲晡冰更结。
wú fēng yì jué qì suān rán,
无风亦觉气酸然,
zhǐ shì shuǐ biān méi yǐng bié。
只是水边梅影别。
yī dōng jì léi réng jì yǔ,
一冬既雷仍既雨,
jǐn kě dé qíng shuāng wèi jué。
仅可得晴霜未绝。
jiā pín wú rén qù shí chái,
家贫无人去拾柴,
bái wū hé yóu shēng nuǎn rè。
白屋何由生暖热。
qiě yōng bài xù mò chū mén,
且拥败絮莫出门,
yù fù jiāng méi shī zhuǎn zhuō。
欲赋江梅诗转拙。
xì sī yǔ shuāng qǐ cháng shuāng,
细思雨霜岂常霜,
xū jiàn yáng hé biàn shí jié。
须见阳和变时节。
dài tā chūn sè dào rén jiān,
待他春色到人间,
dìng zì wàng zhī dōu fú shuō。
定自忘之都弗说。
以上为霜寒的拼音版。