儋从弟田荣,荣弟田横,皆豪,宗彊,能得人。
陈涉之初起王楚也,使周市略定魏地,北至狄,狄城守。
田儋详为缚其奴,从少年之廷,欲谒杀奴。
见狄令,因击杀令,而召豪吏子弟曰:诸侯皆反秦自立,齐,古之建国,儋,田氏,当王。
遂自立为齐王,发兵以击周市。
周市军还去,田儋因率兵东略定齐地。
秦将章邯围魏王咎于临济,急。
魏王请救于齐,齐王田儋将兵救魏。
章邯夜衔枚击,大破齐、魏军,杀田儋于临济下。
儋弟田荣收儋馀兵东走东阿。
齐人闻王田儋死,乃立故齐王建之弟田假为齐王,田角为相,田间为将,以距诸侯。
田荣之走东阿,章邯追围之。
项梁闻田荣之急,乃引兵击破章邯军东阿下。
章邯走而西,项梁因追之。
而田荣怒齐之立假,乃引兵归,击逐齐王假。
假亡走楚。
齐相角亡走赵;角弟田间前求救赵,因留不敢归。
田荣乃立田儋子市为齐王。
荣相之,田横为将,平齐地。
项梁既追章邯,章邯兵益盛,项梁使使告赵、齐,发兵共击章邯。
田荣曰:使楚杀田假,赵杀田角、田间,乃肯出兵。
楚怀王曰:田假与国之王,穷而归我,杀之不义。
赵亦不杀田角、田间以市于齐。
齐曰:蝮螫手则斩手,螫足则斩足。
何者?
为害于身也。
今田假、田角、田间于楚、赵,非直手足戚也,何故不杀?
且秦复得志于天下,则齮龁用事者坟墓矣。
楚、赵不听,齐亦怒,终不肯出兵。
章邯果败杀项梁,破楚兵,楚兵东走,而章邯渡河围赵于钜鹿。
项羽往救赵,由此怨田荣。
项羽既存赵,降章邯等,西屠咸阳,灭秦而立侯王也,乃徙齐王田市更王胶东,治即墨。
齐将田都从共救赵,因入关,故立都为齐王,治临淄。
故齐王建孙田安,项羽方渡河救赵,田安下济北数城,引兵降项羽,项羽立田安为济北王,治博阳。
田荣以负项梁不肯出兵助楚、赵攻秦,故不得王;赵将陈馀亦失职,不得王:二人俱怨项王。
顼王既归,诸侯各就国,田荣使人将兵助陈馀,令反赵地,而荣亦发兵以距击田都,田都亡走楚。
田荣留齐王市,无令之胶东。
市之左右曰:项王彊暴,而王当之胶东,不就国,必危,市惧,乃亡就国。
田荣怒,追击杀齐王市于即墨,还攻杀济北王安。
于是田荣乃自立为齐王,尽并三齐之地。
项王闻之,大怒,乃北伐齐。
齐王田荣兵败,走平原,平原人杀荣。
项王遂烧夷齐城郭,所过者尽屠之。
齐人相聚畔之。
荣弟横,收齐散兵,得数万人,反击项羽于城阳。
而汉王率诸侯败楚,入彭城。
项羽闻之,乃醳齐而归,击汉于彭城,因连与汉战,相距荥阳。
以故田横复得收齐城邑,立田荣子广为齐王,而横相之,专国政,政无巨细皆断于相。
横定齐三年,汉王使郦生往说下齐王广及其相国横。
横以为然,解其历下军。
汉将韩信引兵且东击齐。
齐初使华无伤、田解军于历下以距汉,汉使至,乃罢守战备,纵酒,且遣使与汉平。
汉将韩信已平赵、燕,用蒯通计,度平原,袭破齐历下军,因入临淄。
齐王广、相横怒,以郦生卖己,而亨郦生。
齐王广东走高密,相横走博,守相田光走城阳,将军田既军于胶东。
楚使龙且救齐,齐王与合军高密。
汉将韩信与曹参破杀龙且,虏齐王广。
汉将灌婴追得齐守相田光。
至博,而横闻齐王死,自立为齐王,还击婴,婴败横之军于嬴下。
田横亡走梁,归彭越。
彭越是时居梁地,中立,且为汉,且为楚。
韩信已杀龙且,因令曹参进兵破杀田既于胶东,使灌婴破杀齐将田吸于千乘。
韩信遂平齐,乞自立为齐假王,汉因而立之。
后岁馀,汉灭项籍,汉王立为皇帝,以彭越为梁王。
田横惧诛,而与其徒属五百馀人入海,居岛中。
高帝闻之,以为田横兄弟本定齐,齐人贤者多附焉,今在海中不收,后恐为乱,乃使使赦田横罪而召之。
田横因谢曰:臣亨陛下之使郦生,今闻其弟郦商为汉将而贤,臣恐惧,不敢奉诏,请为庶人,守海岛中。
使还报,高皇帝乃诏卫尉郦商曰:齐王田横即至,人马从者敢动摇者致族夷!
乃复使使持节具告以诏商状,曰:「田横来,大者王,小者乃侯耳;不来,且举兵加诛焉。
田横乃与其客二人乘传诣雒阳。
未至三十里,至尸乡厩置,横谢使者曰:人臣见天子当洗沐。
止留。
谓其客曰:横始与汉王俱南面称孤,今汉王为天子,而横乃为亡虏而北面事之,其耻固已甚矣。
且吾亨人之兄,与其弟并肩而事其主,纵彼畏天子之诏,不敢动我,我独不愧于心乎?
且陛下所以欲见我者,不过欲一见吾面貌耳。
今陛下在洛阳,今斩吾头,驰三十里间,形容尚未能败,犹可观也。
遂自刭,令客奉其头,从使者驰奏之高帝。
高帝曰:嗟乎,有以也夫!
起自布衣,兄弟三人更王,岂不贤乎哉!
为之流涕,而拜其二客为都尉,发卒二千人,以王者礼葬田横。
既葬,二客穿其冢旁孔,皆自刭,下从之。
高帝闻之,乃大惊,大田横之客皆贤。
吾闻其馀尚五百人在海中,使使召之。
至则闻田横死,亦皆自杀。
于是乃知田横兄弟能得士也。
太史公曰:甚矣蒯通之谋,乱齐骄淮阴,其卒亡此两人!
蒯通者,善为长短说,论战国之权变,为八十一首。
通善齐人安期生,安期生尝干项羽,项羽不能用其筴。
已而项羽欲封此两人,两人终不肯受,亡去。
田横之高节,宾客慕义而从横死,岂非至贤!
余因而列焉。
不无善画者,莫能图,何哉?
秦项之际,天下交兵。
六国树党,自置豪英。
田儋殒寇,立市相荣。
楚封王假,齐破郦生。
兄弟更王,海岛传声。
翻译
以上为史记 · 七十列传 · 田儋列传的翻译。
注释
以上为史记 · 七十列传 · 田儋列传的注释。
评析
以上为史记 · 七十列传 · 田儋列传的评析。
赏析
以上为史记 · 七十列传 · 田儋列传的赏析。
拼音版
shǐ jì qī shí liè zhuàn tián dān liè zhuàn。
史记 · 七十列传 · 田儋列传。
sī mǎ qiān。
司马迁。
tián dān zhě,
田儋者,
dí rén yě,
狄人也,
gù qí wáng tián shì zú yě。
故齐王田氏族也。
dān cóng dì tián róng,
儋从弟田荣,
róng dì tián héng,
荣弟田横,
jiē háo,
皆豪,
zōng jiàng,
宗彊,
néng dé rén。
能得人。
chén shè zhī chū qǐ wáng chǔ yě,
陈涉之初起王楚也,
shǐ zhōu shì lüè dìng wèi dì,
使周市略定魏地,
běi zhì dí,
北至狄,
dí chéng shǒu。
狄城守。
tián dān xiáng wèi fù qí nú,
田儋详为缚其奴,
cóng shào nián zhī tíng,
从少年之廷,
yù yè shā nú。
欲谒杀奴。
jiàn dí lìng,
见狄令,
yīn jī shā lìng,
因击杀令,
ér zhào háo lì zǐ dì yuē zhū hóu jiē fǎn qín zì lì,
而召豪吏子弟曰:诸侯皆反秦自立,
qí,
齐,
gǔ zhī jiàn guó,
古之建国,
dān,
儋,
tián shì,
田氏,
dāng wáng。
当王。
suì zì lì wèi qí wáng,
遂自立为齐王,
fā bīng yǐ jī zhōu shì。
发兵以击周市。
zhōu shì jūn hái qù,
周市军还去,
tián dān yīn lǜ bīng dōng lüè dìng qí dì。
田儋因率兵东略定齐地。
qín jiāng zhāng hán wéi wèi wáng jiù yú lín jì,
秦将章邯围魏王咎于临济,
jí。
急。
wèi wáng qǐng jiù yú qí,
魏王请救于齐,
qí wáng tián dān jiāng bīng jiù wèi。
齐王田儋将兵救魏。
zhāng hán yè xián méi jī,
章邯夜衔枚击,
dà pò qí wèi jūn,
大破齐、魏军,
shā tián dān yú lín jì xià。
杀田儋于临济下。
dān dì tián róng shōu dān yú bīng dōng zǒu dōng ē。
儋弟田荣收儋馀兵东走东阿。
qí rén wén wáng tián dān sǐ,
齐人闻王田儋死,
nǎi lì gù qí wáng jiàn zhī dì tián jiǎ wèi qí wáng,
乃立故齐王建之弟田假为齐王,
tián jiǎo wèi xiāng,
田角为相,
tián jiān wèi jiāng,
田间为将,
yǐ jù zhū hóu。
以距诸侯。
tián róng zhī zǒu dōng ē,
田荣之走东阿,
zhāng hán zhuī wéi zhī。
章邯追围之。
xiàng liáng wén tián róng zhī jí,
项梁闻田荣之急,
nǎi yǐn bīng jī pò zhāng hán jūn dōng ē xià。
乃引兵击破章邯军东阿下。
zhāng hán zǒu ér xī,
章邯走而西,
xiàng liáng yīn zhuī zhī。
项梁因追之。
ér tián róng nù qí zhī lì jiǎ,
而田荣怒齐之立假,
nǎi yǐn bīng guī,
乃引兵归,
jī zhú qí wáng jiǎ。
击逐齐王假。
jiǎ wáng zǒu chǔ。
假亡走楚。
qí xiàng jiǎo wáng zǒu zhào jiǎo dì tián jiān qián qiú jiù zhào,
齐相角亡走赵;角弟田间前求救赵,
yīn liú bù gǎn guī。
因留不敢归。
tián róng nǎi lì tián dān zi shì wèi qí wáng。
田荣乃立田儋子市为齐王。
róng xiāng zhī,
荣相之,
tián héng wèi jiāng,
田横为将,
píng qí dì。
平齐地。
xiàng liáng jì zhuī zhāng hán,
项梁既追章邯,
zhāng hán bīng yì shèng,
章邯兵益盛,
xiàng liáng shǐ shǐ gào zhào qí,
项梁使使告赵、齐,
fā bīng gòng jī zhāng hán。
发兵共击章邯。
tián róng yuē shǐ chǔ shā tián jiǎ,
田荣曰:使楚杀田假,
zhào shā tián jiǎo tián jiān,
赵杀田角、田间,
nǎi kěn chū bīng。
乃肯出兵。
chǔ huái wáng yuē tián jiǎ yǔ guó zhī wáng,
楚怀王曰:田假与国之王,
qióng ér guī wǒ,
穷而归我,
shā zhī bú yì。
杀之不义。
zhào yì bù shā tián jiǎo tián jiān yǐ shì yú qí。
赵亦不杀田角、田间以市于齐。
qí yuē fù shì shǒu zé zhǎn shǒu,
齐曰:蝮螫手则斩手,
shì zú zé zhǎn zú。
螫足则斩足。
hé zhě wéi hài yú shēn yě。
何者?为害于身也。
jīn tián jiǎ tián jiǎo tián jiān yú chǔ zhào,
今田假、田角、田间于楚、赵,
fēi zhí shǒu zú qī yě,
非直手足戚也,
hé gù bù shā qiě qín fù dé zhì yú tiān xià,
何故不杀?且秦复得志于天下,
zé yǐ hé yòng shì zhě fén mù yǐ。
则齮龁用事者坟墓矣。
chǔ zhào bù tīng,
楚、赵不听,
qí yì nù,
齐亦怒,
zhōng bù kěn chū bīng。
终不肯出兵。
zhāng hán guǒ bài shā xiàng liáng,
章邯果败杀项梁,
pò chǔ bīng,
破楚兵,
chǔ bīng dōng zǒu,
楚兵东走,
ér zhāng hán dù hé wéi zhào yú jù lù。
而章邯渡河围赵于钜鹿。
xiàng yǔ wǎng jiù zhào,
项羽往救赵,
yóu cǐ yuàn tián róng。
由此怨田荣。
xiàng yǔ jì cún zhào,
项羽既存赵,
jiàng zhāng hán děng,
降章邯等,
xī tú xián yáng,
西屠咸阳,
miè qín ér lì hóu wáng yě,
灭秦而立侯王也,
nǎi xǐ qí wáng tián shì gèng wáng jiāo dōng,
乃徙齐王田市更王胶东,
zhì jí mò。
治即墨。
qí jiāng tián dōu cóng gòng jiù zhào,
齐将田都从共救赵,
yīn rù guān,
因入关,
gù lì dōu wèi qí wáng,
故立都为齐王,
zhì lín zī。
治临淄。
gù qí wáng jiàn sūn tián ān,
故齐王建孙田安,
xiàng yǔ fāng dù hé jiù zhào,
项羽方渡河救赵,
tián ān xià jì běi shù chéng,
田安下济北数城,
yǐn bīng jiàng xiàng yǔ,
引兵降项羽,
xiàng yǔ lì tián ān wèi jì běi wáng,
项羽立田安为济北王,
zhì bó yáng。
治博阳。
tián róng yǐ fù xiàng liáng bù kěn chū bīng zhù chǔ zhào gōng qín,
田荣以负项梁不肯出兵助楚、赵攻秦,
gù bù dé wáng zhào jiāng chén yú yì shī zhí,
故不得王;赵将陈馀亦失职,
bù dé wáng èr rén jù yuàn xiàng wáng。
不得王:二人俱怨项王。
xū wáng jì guī,
顼王既归,
zhū hóu gè jiù guó,
诸侯各就国,
tián róng shǐ rén jiāng bīng zhù chén yú,
田荣使人将兵助陈馀,
lìng fǎn zhào dì,
令反赵地,
ér róng yì fā bīng yǐ jù jī tián dōu,
而荣亦发兵以距击田都,
tián dōu wáng zǒu chǔ。
田都亡走楚。
tián róng liú qí wáng shì,
田荣留齐王市,
wú lìng zhī jiāo dōng。
无令之胶东。
shì zhī zuǒ yòu yuē xiàng wáng jiàng bào,
市之左右曰:项王彊暴,
ér wáng dāng zhī jiāo dōng,
而王当之胶东,
bù jiù guó,
不就国,
bì wēi,
必危,
shì jù,
市惧,
nǎi wáng jiù guó。
乃亡就国。
tián róng nù,
田荣怒,
zhuī jī shā qí wáng shì yú jí mò,
追击杀齐王市于即墨,
hái gōng shā jì běi wáng ān。
还攻杀济北王安。
yú shì tián róng nǎi zì lì wèi qí wáng,
于是田荣乃自立为齐王,
jǐn bìng sān qí zhī dì。
尽并三齐之地。
xiàng wáng wén zhī,
项王闻之,
dà nù,
大怒,
nǎi běi fá qí。
乃北伐齐。
qí wáng tián róng bīng bài,
齐王田荣兵败,
zǒu píng yuán,
走平原,
píng yuán rén shā róng。
平原人杀荣。
xiàng wáng suì shāo yí qí chéng guō,
项王遂烧夷齐城郭,
suǒ guò zhě jǐn tú zhī。
所过者尽屠之。
qí rén xiāng jù pàn zhī。
齐人相聚畔之。
róng dì héng,
荣弟横,
shōu qí sǎn bīng,
收齐散兵,
de shù wàn rén,
得数万人,
fǎn jī xiàng yǔ yú chéng yáng。
反击项羽于城阳。
ér hàn wáng lǜ zhū hóu bài chǔ,
而汉王率诸侯败楚,
rù péng chéng。
入彭城。
xiàng yǔ wén zhī,
项羽闻之,
nǎi yì qí ér guī,
乃醳齐而归,
jī hàn yú péng chéng,
击汉于彭城,
yīn lián yǔ hàn zhàn,
因连与汉战,
xiāng jù xíng yáng。
相距荥阳。
yǐ gù tián héng fù dé shōu qí chéng yì,
以故田横复得收齐城邑,
lì tián róng zi guǎng wéi qí wáng,
立田荣子广为齐王,
ér héng xiāng zhī,
而横相之,
zhuān guó zhèng,
专国政,
zhèng wú jù xì jiē duàn yú xiāng。
政无巨细皆断于相。
héng dìng qí sān nián,
横定齐三年,
hàn wáng shǐ lì shēng wǎng shuō xià qí wáng guǎng jí qí xiàng guó héng。
汉王使郦生往说下齐王广及其相国横。
héng yǐ wéi rán,
横以为然,
jiě qí lì xià jūn。
解其历下军。
hàn jiāng hán xìn yǐn bīng qiě dōng jī qí。
汉将韩信引兵且东击齐。
qí chū shǐ huá wú shāng tián jiě jūn yú lì xià yǐ jù hàn,
齐初使华无伤、田解军于历下以距汉,
hàn shǐ zhì,
汉使至,
nǎi bà shǒu zhàn bèi,
乃罢守战备,
zòng jiǔ,
纵酒,
qiě qiǎn shǐ yǔ hàn píng。
且遣使与汉平。
hàn jiāng hán xìn yǐ píng zhào yàn,
汉将韩信已平赵、燕,
yòng kuǎi tōng jì,
用蒯通计,
dù píng yuán,
度平原,
xí pò qí lì xià jūn,
袭破齐历下军,
yīn rù lín zī。
因入临淄。
qí wáng guǎng xiāng héng nù,
齐王广、相横怒,
yǐ lì shēng mài jǐ,
以郦生卖己,
ér hēng lì shēng。
而亨郦生。
qí wáng guǎng dōng zǒu gāo mì,
齐王广东走高密,
xiāng héng zǒu bó,
相横走博,
shǒu xiāng tián guāng zǒu chéng yáng,
守相田光走城阳,
jiāng jūn tián jì jūn yú jiāo dōng。
将军田既军于胶东。
chǔ shǐ lóng qiě jiù qí,
楚使龙且救齐,
qí wáng yǔ hé jūn gāo mì。
齐王与合军高密。
hàn jiāng hán xìn yǔ cáo cān pò shā lóng qiě,
汉将韩信与曹参破杀龙且,
lǔ qí wáng guǎng。
虏齐王广。
hàn jiāng guàn yīng zhuī dé qí shǒu xiāng tián guāng。
汉将灌婴追得齐守相田光。
zhì bó,
至博,
ér héng wén qí wáng sǐ,
而横闻齐王死,
zì lì wèi qí wáng,
自立为齐王,
huán jī yīng,
还击婴,
yīng bài héng zhī jūn yú yíng xià。
婴败横之军于嬴下。
tián héng wáng zǒu liáng,
田横亡走梁,
guī péng yuè。
归彭越。
péng yuè shì shí jū liáng dì,
彭越是时居梁地,
zhōng lì,
中立,
qiě wèi hàn,
且为汉,
qiě wèi chǔ。
且为楚。
hán xìn yǐ shā lóng qiě,
韩信已杀龙且,
yīn lìng cáo cān jìn bīng pò shā tián jì yú jiāo dōng,
因令曹参进兵破杀田既于胶东,
shǐ guàn yīng pò shā qí jiāng tián xī yú qiān shèng。
使灌婴破杀齐将田吸于千乘。
hán xìn suì píng qí,
韩信遂平齐,
qǐ zì lì wèi qí jiǎ wáng,
乞自立为齐假王,
hàn yīn ér lì zhī。
汉因而立之。
hòu suì yú,
后岁馀,
hàn miè xiàng jí,
汉灭项籍,
hàn wáng lì wèi huáng dì,
汉王立为皇帝,
yǐ péng yuè wèi liáng wáng。
以彭越为梁王。
tián héng jù zhū,
田横惧诛,
ér yǔ qí tú shǔ wǔ bǎi yú rén rù hǎi,
而与其徒属五百馀人入海,
jū dǎo zhōng。
居岛中。
gāo dì wén zhī,
高帝闻之,
yǐ wéi tián héng xiōng dì běn dìng qí,
以为田横兄弟本定齐,
qí rén xián zhě duō fù yān,
齐人贤者多附焉,
jīn zài hǎi zhōng bù shōu,
今在海中不收,
hòu kǒng wèi luàn,
后恐为乱,
nǎi shǐ shǐ shè tián héng zuì ér zhào zhī。
乃使使赦田横罪而召之。
tián héng yīn xiè yuē chén hēng bì xià zhī shǐ lì shēng,
田横因谢曰:臣亨陛下之使郦生,
jīn wén qí dì lì shāng wèi hàn jiāng ér xián,
今闻其弟郦商为汉将而贤,
chén kǒng jù,
臣恐惧,
bù gǎn fèng zhào,
不敢奉诏,
qǐng wèi shù rén,
请为庶人,
shǒu hǎi dǎo zhōng。
守海岛中。
shǐ hái bào,
使还报,
gāo huáng dì nǎi zhào wèi wèi lì shāng yuē qí wáng tián héng jí zhì,
高皇帝乃诏卫尉郦商曰:齐王田横即至,
rén mǎ cóng zhě gǎn dòng yáo zhě zhì zú yí nǎi fù shǐ shǐ chí jié jù gào yǐ zhào shāng zhuàng,
人马从者敢动摇者致族夷!乃复使使持节具告以诏商状,
yuē tián héng lái,
曰:「田横来,
dà zhě wáng,
大者王,
xiǎo zhě nǎi hóu ěr bù lái,
小者乃侯耳;不来,
qiě jǔ bīng jiā zhū yān。
且举兵加诛焉。
tián héng nǎi yǔ qí kè èr rén chéng chuán yì luò yáng。
田横乃与其客二人乘传诣雒阳。
wèi zhì sān shí lǐ,
未至三十里,
zhì shī xiāng jiù zhì,
至尸乡厩置,
héng xiè shǐ zhě yuē rén chén jiàn tiān zǐ dāng xǐ mù。
横谢使者曰:人臣见天子当洗沐。
zhǐ liú。
止留。
wèi qí kè yuē héng shǐ yǔ hàn wáng jù nán miàn chēng gū,
谓其客曰:横始与汉王俱南面称孤,
jīn hàn wáng wèi tiān zǐ,
今汉王为天子,
ér héng nǎi wèi wáng lǔ ér běi miàn shì zhī,
而横乃为亡虏而北面事之,
qí chǐ gù yǐ shèn yǐ。
其耻固已甚矣。
qiě wú hēng rén zhī xiōng,
且吾亨人之兄,
yǔ qí dì bìng jiān ér shì qí zhǔ,
与其弟并肩而事其主,
zòng bǐ wèi tiān zǐ zhī zhào,
纵彼畏天子之诏,
bù gǎn dòng wǒ,
不敢动我,
wǒ dú bù kuì yú xīn hū qiě bì xià suǒ yǐ yù jiàn wǒ zhě,
我独不愧于心乎?且陛下所以欲见我者,
bù guò yù yī jiàn wú miàn mào ěr。
不过欲一见吾面貌耳。
jīn bì xià zài luò yáng,
今陛下在洛阳,
jīn zhǎn wú tóu,
今斩吾头,
chí sān shí lǐ jiān,
驰三十里间,
xíng róng shàng wèi néng bài,
形容尚未能败,
yóu kě guān yě。
犹可观也。
suì zì jǐng,
遂自刭,
lìng kè fèng qí tóu,
令客奉其头,
cóng shǐ zhě chí zòu zhī gāo dì。
从使者驰奏之高帝。
gāo dì yuē jiē hū,
高帝曰:嗟乎,
yǒu yǐ yě fū qǐ zì bù yī,
有以也夫!起自布衣,
xiōng dì sān rén gèng wáng,
兄弟三人更王,
qǐ bù xián hū zāi wèi zhī liú tì,
岂不贤乎哉!为之流涕,
ér bài qí èr kè wèi dū wèi,
而拜其二客为都尉,
fā zú èr qiān rén,
发卒二千人,
yǐ wáng zhě lǐ zàng tián héng。
以王者礼葬田横。
jì zàng,
既葬,
èr kè chuān qí zhǒng páng kǒng,
二客穿其冢旁孔,
jiē zì jǐng,
皆自刭,
xià cóng zhī。
下从之。
gāo dì wén zhī,
高帝闻之,
nǎi dà jīng,
乃大惊,
dà tián héng zhī kè jiē xián。
大田横之客皆贤。
wú wén qí yú shàng wǔ bǎi rén zài hǎi zhōng,
吾闻其馀尚五百人在海中,
shǐ shǐ zhào zhī。
使使召之。
zhì zé wén tián hèng sǐ,
至则闻田横死,
yì jiē zì shā。
亦皆自杀。
yú shì nǎi zhī tián héng xiōng dì néng dé shì yě。
于是乃知田横兄弟能得士也。
tài shǐ gōng yuē shén yǐ kuǎi tōng zhī móu,
太史公曰:甚矣蒯通之谋,
luàn qí jiāo huái yīn,
乱齐骄淮阴,
qí zú wáng cǐ liǎng rén kuǎi tōng zhě,
其卒亡此两人!蒯通者,
shàn wèi cháng duǎn shuō,
善为长短说,
lùn zhàn guó zhī quán biàn,
论战国之权变,
wèi bā shí yī shǒu。
为八十一首。
tōng shàn qí rén ān qī shēng,
通善齐人安期生,
ān qī shēng cháng gàn xiàng yǔ,
安期生尝干项羽,
xiàng yǔ bù néng yòng qí cè。
项羽不能用其筴。
yǐ ér xiàng yǔ yù fēng cǐ liǎng rén,
已而项羽欲封此两人,
liǎng rén zhōng bù kěn shòu,
两人终不肯受,
wáng qù。
亡去。
tián héng zhī gāo jié,
田横之高节,
bīn kè mù yì ér cóng hèng sǐ,
宾客慕义而从横死,
qǐ fēi zhì xián yú yīn ér liè yān。
岂非至贤!余因而列焉。
bù wú shàn huà zhě,
不无善画者,
mò néng tú,
莫能图,
hé zāi qín xiàng zhī jì,
何哉? 秦项之际,
tiān xià jiāo bīng。
天下交兵。
liù guó shù dǎng,
六国树党,
zì zhì háo yīng。
自置豪英。
tián dān yǔn kòu,
田儋殒寇,
lì shì xiāng róng。
立市相荣。
chǔ fēng wáng jiǎ,
楚封王假,
qí pò lì shēng。
齐破郦生。
xiōng dì gèng wáng,
兄弟更王,
hǎi dǎo chuán shēng。
海岛传声。
以上为史记 · 七十列传 · 田儋列传的拼音版。