山在断霞明处碧,水从白鸟去边流。
苦无妙句窥天巧,赖有名亭慰客愁。
从此江南添胜景,未应独数庾公楼。
拼音版
tí gāo yuǎn tíng yī shǒu。
题高远亭一首。
wáng ruǎn。
王阮。
xiǎo xié zūn jiǔ zuò qīng yóu,
小携樽酒作清游,
xíng dào fāng hú zuì shàng tou。
行到方壶最上头。
shān zài duàn xiá míng chù bì,
山在断霞明处碧,
shuǐ cóng bái niǎo qù biān liú。
水从白鸟去边流。
kǔ wú miào jù kuī tiān qiǎo,
苦无妙句窥天巧,
lài yǒu míng tíng wèi kè chóu。
赖有名亭慰客愁。
cóng cǐ jiāng nán tiān shèng jǐng,
从此江南添胜景,
wèi yīng dú shù yǔ gōng lóu。
未应独数庾公楼。
以上为题高远亭一首的拼音版。