多病正怜拈笔懒,相思还喜送诗来。
读临危坐抛青史,吟绕幽庭蹑绿苔。
欲琢一联聊报谢,志疏词拙自先咍。
拼音版
zhì qǐ fú méng pú yè xiàng gōng yǐ xiǎo zi jìn sī bǎ gé hǎn kòu wú yīn hū zhēng yōng lòu zhī cí gài shì jì lián zhī zhǐ tè yí piān shí fǔ yào xíng cáng pěng wán wú yàn gǎn dài jiāo qiè jǐn yī gāo yùn fèng hé liáo shū xià qíng。
至启伏蒙仆射相公以小子近司靶阁罕扣芜音忽徵庸陋之词盖示记怜之旨特贻篇什俯耀行藏捧玩无厌感戴交切谨依高韵奉和聊抒下情。
lǐ zhì。
李至。
jù wú sāo yǎ kǒu nán kāi,
句无骚雅口难开,
qǐ chēng míng gōng chàng hè cái。
岂称明公唱和才。
duō bìng zhèng lián niān bǐ lǎn,
多病正怜拈笔懒,
xiāng sī hái xǐ sòng shī lái。
相思还喜送诗来。
dú lín wēi zuò pāo qīng shǐ,
读临危坐抛青史,
yín rào yōu tíng niè lǜ tái。
吟绕幽庭蹑绿苔。
yù zuó yī lián liáo bào xiè,
欲琢一联聊报谢,
zhì shū cí zhuō zì xiān hāi。
志疏词拙自先咍。
以上为至启伏蒙仆射相公以小子近司靶阁罕扣芜音忽征庸陋之词盖示记怜之旨特贻篇什俯耀行藏捧玩无厌感戴交切谨依高的拼音版。