公卧首阳原不死,春风岁岁蕨薇香。
拼音版
fàn wén zhèng gōng huáng sù xiǎo kǎi chāng lí bó yí sòng gài zài qīng shè shí suǒ shū yǐ yí jīng xī zhuǎn yùn shǐ shùn yuán sū gōng zhě yě hòu èr bǎi nián dà xīng lǐ hóu kān dé cǐ běn yú yàn jí nán lái shǒu wú nǎi wén zhèng xiāng lǐ jí fǎng gōng zǐ sūn yǐ bì zhī fàn shì xǐ ér qiú shī wèi fù cǐ èr shǒu。
范文正公黄素小楷昌黎伯夷颂盖在青社时所书以遗京西转运使舜元苏公者也后二百年大兴李侯戡得此本于燕及南来守吴乃文正乡里即访公子孙以畀之范氏喜而求诗为赋此二首。
chóu yuǎn。
仇远。
gǔ jīn yī lǐ shì gāng cháng,
古今一理是纲常,
fàn bǐ hán wén miào fā yáng。
范笔韩文妙发扬。
gōng wò shǒu yáng yuán bù sǐ,
公卧首阳原不死,
chūn fēng suì suì jué wēi xiāng。
春风岁岁蕨薇香。
以上为范文正公黄素小楷昌黎伯夷颂盖在青社时所书以遗京西转运使舜元苏公者也后二百年大兴李侯戡得此本于燕及南来的拼音版。