只应冷笑黄尘里,为米痴儿有底忙。
拼音版
sù jǐn zhōu guǎng jì sì sēng fáng wò píng yī fú huà yī guān jīn yǔ fú yǐn jǐ hú chuáng mìng duǎn tóng jí shuǐ jiāo huā ruò yǒu suǒ dài zhě xiāng wàng yī wēng tǒng mào liáng shān yǐ zhàng yú xī qiáo zhī shàng yì qí juàn liàn fēng jǐng ér huǎn qí xíng yě nǎi fù èr shǒu。
宿锦州广济寺僧房卧屏一幅画一纶巾羽服隐几胡床命短童汲水浇花若有所待者相望一翁桶帽凉衫倚杖于溪桥之上意其眷恋风景而缓其行也乃赋二首。
wáng jì。
王寂。
chuí liǔ yīn yīn zhòu rì zhǎng,
垂柳阴阴昼日长,
yě rén wú shì zì qīng liáng。
野人无事自清凉。
zhǐ yīng lěng xiào huáng chén lǐ,
只应冷笑黄尘里,
wèi mǐ chī ér yǒu dǐ máng。
为米痴儿有底忙。
以上为宿锦州广济寺僧房卧屏一幅画一纶巾羽服隐几胡床命短童汲水浇花若有所待者相望一翁桶帽凉衫倚杖于溪桥之上意的拼音版。