红尘终有得,空翠了无味。
自众人以观,君亦少良计。
细问红尘人,轩冕蔓倒敝。
方寸万斛埃,灰土常处袂。
翻思对青山,一洗秽浊气。
始知空翠佳,千古馀爽思。
何子亦何人,对此日隐几。
明涵轩窗净,影入林牖媚。
眼界括穷碧,白鸟决归眦。
青山如高人,可挹不可致。
拼音版
tí yáng jiāng hé shì yì cuì xuān。
题阳江何氏挹翠轩。
hú quán。
胡铨。
rén jiē fàn hóng chén,
人皆犯红尘,
jūn dú shì kōng cuì。
君独嗜空翠。
hóng chén zhōng yǒu de,
红尘终有得,
kōng cuì liǎo wú wèi。
空翠了无味。
zì zhòng rén yǐ guān,
自众人以观,
jūn yì shǎo liáng jì。
君亦少良计。
xì wèn hóng chén rén,
细问红尘人,
xuān miǎn màn dào bì。
轩冕蔓倒敝。
fāng cùn wàn hú āi,
方寸万斛埃,
huī tǔ cháng chù mèi。
灰土常处袂。
fān sī duì qīng shān,
翻思对青山,
yī xǐ huì zhuó qì。
一洗秽浊气。
shǐ zhī kōng cuì jiā,
始知空翠佳,
qiān gǔ yú shuǎng sī。
千古馀爽思。
hé zi yì hé rén,
何子亦何人,
duì cǐ rì yǐn jǐ。
对此日隐几。
míng hán xuān chuāng jìng,
明涵轩窗净,
yǐng rù lín yǒu mèi。
影入林牖媚。
yǎn jiè kuò qióng bì,
眼界括穷碧,
bái niǎo jué guī zì。
白鸟决归眦。
qīng shān rú gāo rén,
青山如高人,
kě yì bù kě zhì。
可挹不可致。
以上为题阳江何氏挹翠轩的拼音版。