愧我未得归,见之愈增慕。
奎画俨若新,真容宛如故。
旧隐虽寂寥,山灵尚可护。
拼音版
bái shí dào zhě qī yú hóng yán yǐ shí wèi liáng xiān cháo jìng ài zhī cì yǔ zhī wù shén shèng yī rì zhǔ sēng chí lái jùn zhāi yīn huò gōng lǎn tàn yǎng zhī yú ǒu chéng zhuō jù èr shǒu。
白石道者栖于洪岩以石为粮先朝敬爱之赐予之物甚盛一日主僧持来郡斋因获恭览叹仰之馀偶成拙句二首。
wú fèi。
吴芾。
dào rén yàn chén fēn,
道人厌尘纷,
wàn shèng wǎn bú zhù。
万乘挽不住。
kuì wǒ wèi dé guī,
愧我未得归,
jiàn zhī yù zēng mù。
见之愈增慕。
kuí huà yǎn ruò xīn,
奎画俨若新,
zhēn róng wǎn rú gù。
真容宛如故。
jiù yǐn suī jì liáo,
旧隐虽寂寥,
shān líng shàng kě hù。
山灵尚可护。
以上为白石道者栖于洪岩以石为粮先朝敬爱之赐予之物甚盛一日主僧持来郡斋因获恭览嘆仰之余偶成拙句二首的拼音版。