我爱韩子好诗句,戛戛更觉陈言去。
金钟大镛声九天,罢考弛击仍鍧然。
赤手捉蛇足履虎,缓带轻裘文不武。
才大踏翻骚客坛,蹑空走漠相盘桓。
李唐一代诗如猬,机同锦绣鼎同味。
其先厥有陈子昂,后来韦柳继孟王。
仙风太白绝尘表,少陵之诗诗独老。
自余支派非不多,众流焉许肩江河。
下视元白艳且懦,驱驰籍湜骖郊贺。
公不步人人步公,纵肖其形神弗充。
学者莫作雕镂想,言以气浮须善养。
拼音版
dú chāng lí shī。
读昌黎诗。
xià lì shù。
夏力恕。
hán zi jiá jiá qù chén yán,
韩子戛戛去陈言,
wén zhāng jì dé wàn kǒu xuān。
文章既得万口喧。
wǒ ài hán zi hǎo shī jù,
我爱韩子好诗句,
jiá jiá gèng jué chén yán qù。
戛戛更觉陈言去。
jīn zhōng dà yōng shēng jiǔ tiān,
金钟大镛声九天,
bà kǎo chí jī réng hōng rán。
罢考弛击仍鍧然。
chì shǒu zhuō shé zú lǚ hǔ,
赤手捉蛇足履虎,
huǎn dài qīng qiú wén bù wǔ。
缓带轻裘文不武。
cái dà tà fān sāo kè tán,
才大踏翻骚客坛,
niè kōng zǒu mò xiāng pán huán。
蹑空走漠相盘桓。
lǐ táng yī dài shī rú wèi,
李唐一代诗如猬,
jī tóng jǐn xiù dǐng tóng wèi。
机同锦绣鼎同味。
qí xiān jué yǒu chén zǐ áng,
其先厥有陈子昂,
hòu lái wéi liǔ jì mèng wáng。
后来韦柳继孟王。
xiān fēng tài bái jué chén biǎo,
仙风太白绝尘表,
shǎo líng zhī shī shī dú lǎo。
少陵之诗诗独老。
zì yú zhī pài fēi bù duō,
自余支派非不多,
zhòng liú yān xǔ jiān jiāng hé。
众流焉许肩江河。
xià shì yuán bái yàn qiě nuò,
下视元白艳且懦,
qū chí jí shí cān jiāo hè。
驱驰籍湜骖郊贺。
gōng bù bù rén rén bù gōng,
公不步人人步公,
zòng xiào qí xíng shén fú chōng。
纵肖其形神弗充。
xué zhě mò zuò diāo lòu xiǎng,
学者莫作雕镂想,
yán yǐ qì fú xū shàn yǎng。
言以气浮须善养。
以上为读昌黎诗的拼音版。