却指旧池曾浴凤,更攀乔树忆栖鸡。
清泉恶石皆吾有,樽酒囊书得自携。
谁道为郎多白首,已看霖雨出蟠泥。
拼音版
yǔ suǒ jū běn zhāng chéng xiàng jiù dì tā rì yǒu rén yáng yàn wén wèi yú dào chéng xiàng shí shì yīn zuò yī piān yǔ yáng chéng xiàng yǐ láng guān shǐ bo cǐ zhái bù chū dōu mén èr shí yú nián suì zhì tái gǔn gù mò jù jí zhī。
予所居本章丞相旧第他日友人杨彦文为余道丞相时事因作一篇予杨丞相以郎官始卜此宅不出都门二十馀年遂至台衮故末句及之。
liú bān。
刘攽。
cuó hóu cháng yǐ jiǎn wèi shī,
酂侯常以俭为师,
pì dì yī rán cǎo mǎn qī。
僻地依然草满蹊。
què zhǐ jiù chí céng yù fèng,
却指旧池曾浴凤,
gèng pān qiáo shù yì qī jī。
更攀乔树忆栖鸡。
qīng quán è shí jiē wú yǒu,
清泉恶石皆吾有,
zūn jiǔ náng shū dé zì xié。
樽酒囊书得自携。
shuí dào wèi láng duō bái shǒu,
谁道为郎多白首,
yǐ kàn lín yǔ chū pán ní。
已看霖雨出蟠泥。
以上为予所居本章丞相旧第他日友人杨彦文为余道丞相时事因作一篇予杨丞相以郎官始卜此宅不出都门二十余年遂至臺衮的拼音版。