太阳病,发热无汗,反恶寒者,名曰刚痉。
太阳病,发热汗出,不恶寒者,名曰柔痉,太阳病,发热,脉沉而细者,名曰痉。
太阳病,发汗太多,因致痉。
病身热足寒,颈项强急,恶寒,时头热面赤,目脉赤,独头面摇,卒口噤,背反张者,痉病也。
太阳病,关节疼痛而烦,脉沉而细(一作缓)者,此名湿痹(一云中湿)。
湿痹之候,其人小便不利,大便反快,但当利其小便。
湿家之为病,一身尽疼,发热,身色如似熏黄。
湿家,其人但头汗出,背强,欲得被,覆向火,若下之早,则哕,胸满,小便不利,舌上如胎者,以丹田有热,胸中有寒,渴欲得水而不能饮,则口燥烦也。
湿家下之,额上汗出,微喘,小便利(一云不利)者,死。
若下利不止者,亦死。
问曰:风湿相搏,一身尽疼痛,法当汗出而解,值天阴雨不止,医云:此可发汗,汗之病不愈者,何也?
答曰:发其汗,汗大出者,但风气去,湿气在,是故不愈也。
若治风湿者,发其汗,但微微似欲汗出者,风湿俱去也。
湿家病,身上疼痛,发热面黄而喘,头痛,鼻塞而烦,其脉大,自能饮食,腹中和无病,病在头中寒湿,故鼻塞,内药鼻中,则愈。
病者一身尽疼,发热,日晡所剧者,此名风湿。
此病伤于汗出当风,或久伤取冷所致也。
太阳中热者,暍是也,其人汗出恶寒,身热而渴也。
太阳中暍者,身热疼重,而脉微弱,此亦夏月伤冷水,水行皮中所致也。
太阳中暍者,发热恶寒,身重而疼痛,其脉弦细芤迟,小便已,洒洒然毛耸,手足逆冷,小有劳,身即热,口开,前板齿燥。
若发汗,则恶寒甚;加温针,则发热甚;数下之,则淋甚。
拼音版
shāng hán lùn biàn jìng shī yē mài zhèng。
伤寒论 · 辨痉湿暍脉证。
zhāng zhòng jǐng。
张仲景。
shāng hán suǒ zhì tài yáng,
伤寒所致太阳,
jìng shī yē sān zhǒng,
痉、湿、暍三种,
yí yīng bié lùn,
宜应别论,
yǐ wéi yǔ shāng hán xiāng sì,
以为与伤寒相似,
gù cǐ jiàn zhī。
故此见之。
tài yáng bìng,
太阳病,
fā rè wú hàn,
发热无汗,
fǎn wù hán zhě,
反恶寒者,
míng yuē gāng jìng。
名曰刚痉。
tài yáng bìng,
太阳病,
fā rè hàn chū,
发热汗出,
bù wù hán zhě,
不恶寒者,
míng yuē róu jìng,
名曰柔痉,
tài yáng bìng,
太阳病,
fā rè,
发热,
mài chén ér xì zhě,
脉沉而细者,
míng yuē jìng。
名曰痉。
tài yáng bìng,
太阳病,
fā hàn tài duō,
发汗太多,
yīn zhì jìng。
因致痉。
bìng shēn rè zú hán,
病身热足寒,
jǐng xiàng qiáng jí,
颈项强急,
wù hán,
恶寒,
shí tóu rè miàn chì,
时头热面赤,
mù mài chì,
目脉赤,
dú tóu miàn yáo,
独头面摇,
zú kǒu jìn,
卒口噤,
bèi fǎn zhāng zhě,
背反张者,
jìng bìng yě。
痉病也。
tài yáng bìng,
太阳病,
guān jié téng tòng ér fán,
关节疼痛而烦,
mài chén ér xì yī zuò huǎn zhě,
脉沉而细(一作缓)者,
cǐ míng shī bì yī yún zhōng shī。
此名湿痹(一云中湿)。
shī bì zhī hòu,
湿痹之候,
qí rén xiǎo biàn bù lì,
其人小便不利,
dà biàn fǎn kuài,
大便反快,
dàn dāng lì qí xiǎo biàn。
但当利其小便。
shī jiā zhī wèi bìng,
湿家之为病,
yī shēn jǐn téng,
一身尽疼,
fā rè,
发热,
shēn sè rú shì xūn huáng。
身色如似熏黄。
shī jiā,
湿家,
qí rén dàn tóu hàn chū,
其人但头汗出,
bèi qiáng,
背强,
yù de bèi,
欲得被,
fù xiàng huǒ,
覆向火,
ruò xià zhī zǎo,
若下之早,
zé huì,
则哕,
xiōng mǎn,
胸满,
xiǎo biàn bù lì,
小便不利,
shé shàng rú tāi zhě,
舌上如胎者,
yǐ dān tián yǒu rè,
以丹田有热,
xiōng zhōng yǒu hán,
胸中有寒,
kě yù de shuǐ ér bù néng yǐn,
渴欲得水而不能饮,
zé kǒu zào fán yě。
则口燥烦也。
shī jiā xià zhī,
湿家下之,
é shàng hàn chū,
额上汗出,
wēi chuǎn,
微喘,
xiǎo biàn lì yī yún bù lì zhě,
小便利(一云不利)者,
sǐ。
死。
ruò xià lì bù zhǐ zhě,
若下利不止者,
yì sǐ。
亦死。
wèn yuē fēng shī xiāng bó,
问曰:风湿相搏,
yī shēn jǐn téng tòng,
一身尽疼痛,
fǎ dāng hàn chū ér jiě,
法当汗出而解,
zhí tiān yīn yǔ bù zhǐ,
值天阴雨不止,
yī yún cǐ kě fā hàn,
医云:此可发汗,
hàn zhī bìng bù yù zhě,
汗之病不愈者,
hé yě dá yuē fā qí hàn,
何也?答曰:发其汗,
hàn dà chū zhě,
汗大出者,
dàn fēng qì qù,
但风气去,
shī qì zài,
湿气在,
shì gù bù yù yě。
是故不愈也。
ruò zhì fēng shī zhě,
若治风湿者,
fā qí hàn,
发其汗,
dàn wēi wēi shì yù hàn chū zhě,
但微微似欲汗出者,
fēng shī jù qù yě。
风湿俱去也。
shī jiā bìng,
湿家病,
shēn shàng téng tòng,
身上疼痛,
fā rè miàn huáng ér chuǎn,
发热面黄而喘,
tóu tòng,
头痛,
bí sāi ér fán,
鼻塞而烦,
qí mài dà,
其脉大,
zì néng yǐn shí,
自能饮食,
fù zhōng hé wú bìng,
腹中和无病,
bìng zài tóu zhōng hán shī,
病在头中寒湿,
gù bí sāi,
故鼻塞,
nèi yào bí zhōng,
内药鼻中,
zé yù。
则愈。
bìng zhě yī shēn jǐn téng,
病者一身尽疼,
fā rè,
发热,
rì bū suǒ jù zhě,
日晡所剧者,
cǐ míng fēng shī。
此名风湿。
cǐ bìng shāng yú hàn chū dāng fēng,
此病伤于汗出当风,
huò jiǔ shāng qǔ lěng suǒ zhì yě。
或久伤取冷所致也。
tài yáng zhōng rè zhě,
太阳中热者,
yē shì yě,
暍是也,
qí rén hàn chū wù hán,
其人汗出恶寒,
shēn rè ér kě yě。
身热而渴也。
tài yáng zhōng yē zhě,
太阳中暍者,
shēn rè téng zhòng,
身热疼重,
ér mài wēi ruò,
而脉微弱,
cǐ yì xià yuè shāng lěng shuǐ,
此亦夏月伤冷水,
shuǐ xíng pí zhōng suǒ zhì yě。
水行皮中所致也。
tài yáng zhōng yē zhě,
太阳中暍者,
fā rè wù hán,
发热恶寒,
shēn zhòng ér téng tòng,
身重而疼痛,
qí mài xián xì kōu chí,
其脉弦细芤迟,
xiǎo biàn yǐ,
小便已,
sǎ sǎ rán máo sǒng,
洒洒然毛耸,
shǒu zú nì lěng,
手足逆冷,
xiǎo yǒu láo,
小有劳,
shēn jí rè,
身即热,
kǒu kāi,
口开,
qián bǎn chǐ zào。
前板齿燥。
ruò fā hàn,
若发汗,
zé wù hán shén jiā wēn zhēn,
则恶寒甚;加温针,
zé fā rè shén shù xià zhī,
则发热甚;数下之,
zé lín shén。
则淋甚。
以上为伤寒论 · 辨痉湿暍脉证的拼音版。