修筠晴翻翡翠羽,老树光亚珊瑚枝。
风霜阅历见奇节,雨露长养成幽姿。
岩岩一石亦雄特,秀色满眼生华滋。
冬官亚卿性嗜古,公暇常把斯图披。
我来纵观意怡悦,忆在阆苑瀛洲时。
拼音版
wáng mèng duān gǔ mù gǔ zhú shí wèi gōng bù zhèng shì láng fù。
王孟端古木古竹石为工部郑侍郎赋。
chén liǎn。
陈琏。
wáng láng zhī huà jīn yǐ xī,
王郎之画今已稀,
bǐ fǎ wǎn ruò yún lín ní。
笔法宛若云林倪。
xiū yún qíng fān fěi cuì yǔ,
修筠晴翻翡翠羽,
lǎo shù guāng yà shān hú zhī。
老树光亚珊瑚枝。
fēng shuāng yuè lì jiàn qí jié,
风霜阅历见奇节,
yǔ lù zhǎng yǎng chéng yōu zī。
雨露长养成幽姿。
yán yán yī shí yì xióng tè,
岩岩一石亦雄特,
xiù sè mǎn yǎn shēng huá zī。
秀色满眼生华滋。
dōng guān yà qīng xìng shì gǔ,
冬官亚卿性嗜古,
gōng xiá cháng bǎ sī tú pī。
公暇常把斯图披。
wǒ lái zòng guān yì yí yuè,
我来纵观意怡悦,
yì zài làng yuàn yíng zhōu shí。
忆在阆苑瀛洲时。
以上为王孟端古木古竹石为工部郑侍郎赋的拼音版。