净界月皴松影细,荒台雨渍藓痕深。
愁中看雁能无泪,客里闻鸡尚有心。
欲问遗芳寻断碣,候虫切切和孤吟。
拼音版
kāi yuán sì tí bì yòng dù fán chuān tí kāi yuán shuǐ gé xǔ dīng mǎo yù kāi yuán jīng shè yùn。
开元寺题壁用杜樊川题开元水阁许丁卯寓开元精舍韵。
yáo niàn céng。
姚念曾。
shēng yá liáo dǎo xìn fú chén,
生涯潦倒信浮沉,
yǐ jué míng yán qí shù lín。
已绝名言祇树林。
jìng jiè yuè cūn sōng yǐng xì,
净界月皴松影细,
huāng tái yǔ zì xiǎn hén shēn。
荒台雨渍藓痕深。
chóu zhōng kàn yàn néng wú lèi,
愁中看雁能无泪,
kè lǐ wén jī shàng yǒu xīn。
客里闻鸡尚有心。
yù wèn yí fāng xún duàn jié,
欲问遗芳寻断碣,
hòu chóng qiē qiē hé gū yín。
候虫切切和孤吟。
以上为开元寺题壁用杜樊川题开元水阁许丁卯寓开元精舍韵的拼音版。