宋玉逢秋空雪涕,净名无地可容床。
高云覆槛千岩树,疏磬含风一夜霜。
回首故园红叶外,只将多病告医王。
拼音版
tí chóng shèng sì jiǎn yún duān sēng lù。
题崇圣寺简云端僧录。
zhào gǔ。
赵嘏。
mù chén piāo jǐn kè chóu zhǎng,
暮尘飘尽客愁长,
lái kòu chán guān yuè mǎn láng。
来扣禅关月满廊。
sòng yù féng qiū kōng xuě tì,
宋玉逢秋空雪涕,
jìng míng wú dì kě róng chuáng。
净名无地可容床。
gāo yún fù kǎn qiān yán shù,
高云覆槛千岩树,
shū qìng hán fēng yī yè shuāng。
疏磬含风一夜霜。
huí shǒu gù yuán hóng yè wài,
回首故园红叶外,
zhǐ jiāng duō bìng gào yī wáng。
只将多病告医王。
以上为题崇圣寺简云端僧录的拼音版。