开红落翠天为泣,覆手作春翻手秋。
晚唐异味今谁嗜,耳孙下笔参差是。
一径芙蓉十万枝,唤作春风二月时。
旁人笑渠眼花恐落井,渠方掉头得句呼不醒。
老夫向来守荆溪,郡有诗人元不知。
赠我连城杂照乘,一夜空斋横白蜺。
拼音版
bá wú jī xiù cái shī juàn。
跋吴箕秀才诗卷。
yáng wàn lǐ。
杨万里。
jūn jiā zǐ huá hàn lín lǎo,
君家子华翰林老,
jiě yín fāng cǎo xī yáng chóu。
解吟芳草夕阳愁。
kāi hóng luò cuì tiān wèi qì,
开红落翠天为泣,
fù shǒu zuò chūn fān shǒu qiū。
覆手作春翻手秋。
wǎn táng yì wèi jīn shuí shì,
晚唐异味今谁嗜,
ěr sūn xià bǐ cēn cī shì。
耳孙下笔参差是。
yī jìng fú róng shí wàn zhī,
一径芙蓉十万枝,
huàn zuò chūn fēng èr yuè shí。
唤作春风二月时。
páng rén xiào qú yǎn huā kǒng luò jǐng,
旁人笑渠眼花恐落井,
qú fāng diào tóu dé jù hū bù xǐng。
渠方掉头得句呼不醒。
lǎo fū xiàng lái shǒu jīng xī,
老夫向来守荆溪,
jùn yǒu shī rén yuán bù zhī。
郡有诗人元不知。
zèng wǒ lián chéng zá zhào chéng,
赠我连城杂照乘,
yī yè kōng zhāi héng bái ní。
一夜空斋横白蜺。
以上为跋吴箕秀才诗卷的拼音版。