范仲淹胸中具数万甲兵,楚项羽江东有八千子弟。
孙膑吴起,将略堪夸;穰苴尉缭,兵机莫测。
姜太公有《六韬》,黄石公有《三略》。
韩信将兵,多多益善;毛遂讥众,碌碌无奇。
大将曰干城,武士曰武弁。
都督称为大镇国,总兵称为大总戎。
都阃即是都司,参戎即是参将。
千户有户侯之仰,百户有百宰之称。
以车为户曰辕门,显揭战功曰露布。
下杀上谓之弑,上伐下谓之征。
交锋为对垒,求和曰求成。
战胜而回,谓之凯旋;战败而走,谓之奔北。
为君泄恨曰敌忾;为国救难曰勤王。
胆破心寒,比敌人慑服之状;风声鹤唳,惊士卒败北之魂。
汉冯异当论功,独立大树下,不夸己绩;汉文帝尝劳军,亲幸细柳营,按辔徐行。
苻坚自夸将广,投鞭可以断流;毛遂自荐才奇,处囊便当脱颖。
羞与哙等伍,韩信降作淮阴;无面见江东,项羽羞归故里。
韩信受胯下之辱,张良有进履之谦。
卫青为牧猪之奴,樊哙为屠狗之辈。
求士莫求全,毋以二卵弃干城之将;用人如用木,毋以寸朽弃连抱之材。
总之君子之身,可大可小;丈夫之志,能屈能伸。
自古英雄,难以枚举;欲详将略,须读《武经》。
注释
以上为幼学琼林·卷一·武职的注释。
拼音版
yòu xué qióng lín juǎn yī wǔ zhí。
幼学琼林·卷一·武职。
chéng dēng jí。
程登吉。
hán liǔ ōu sū,
韩柳欧苏,
gù wén rén zhī zuì zhe qǐ jiǎn pō mù,
固文人之最著;起剪颇牧,
nǎi wǔ jiàng zhī duō qí。
乃武将之多奇。
fàn zhòng yān xiōng zhōng jù shù wàn jiǎ bīng,
范仲淹胸中具数万甲兵,
chǔ xiàng yǔ jiāng dōng yǒu bā qiān zǐ dì。
楚项羽江东有八千子弟。
sūn bìn wú qǐ,
孙膑吴起,
jiāng lüè kān kuā ráng jū wèi liáo,
将略堪夸;穰苴尉缭,
bīng jī mò cè。
兵机莫测。
jiāng tài gōng yǒu liù tāo,
姜太公有《六韬》,
huáng shí gōng yǒu sān lüè。
黄石公有《三略》。
hán xìn jiāng bīng,
韩信将兵,
duō duō yì shàn máo suì jī zhòng,
多多益善;毛遂讥众,
lù lù wú qí。
碌碌无奇。
dà jiàng yuē gān chéng,
大将曰干城,
wǔ shì yuē wǔ biàn。
武士曰武弁。
dū du chēng wéi dà zhèn guó,
都督称为大镇国,
zǒng bīng chēng wéi dà zǒng róng。
总兵称为大总戎。
dōu kǔn jí shì dū sī,
都阃即是都司,
cān róng jí shì cān jiāng。
参戎即是参将。
qiān hù yǒu hù hóu zhī yǎng,
千户有户侯之仰,
bǎi hù yǒu bǎi zǎi zhī chēng。
百户有百宰之称。
yǐ chē wèi hù yuē yuán mén,
以车为户曰辕门,
xiǎn jiē zhàn gōng yuē lù bù。
显揭战功曰露布。
xià shā shàng wèi zhī shì,
下杀上谓之弑,
shàng fá xià wèi zhī zhēng。
上伐下谓之征。
jiāo fēng wèi duì lěi,
交锋为对垒,
qiú hé yuē qiú chéng。
求和曰求成。
zhàn shèng ér huí,
战胜而回,
wèi zhī kǎi xuán zhàn bài ér zǒu,
谓之凯旋;战败而走,
wèi zhī bēn běi。
谓之奔北。
wèi jūn xiè hèn yuē dí kài wèi guó jiù nán yuē qín wáng。
为君泄恨曰敌忾;为国救难曰勤王。
dǎn pò xīn hán,
胆破心寒,
bǐ dí rén shè fú zhī zhuàng fēng shēng hè lì,
比敌人慑服之状;风声鹤唳,
jīng shì zú bài běi zhī hún。
惊士卒败北之魂。
hàn féng yì dāng lùn gōng,
汉冯异当论功,
dú lì dà shù xià,
独立大树下,
bù kuā jǐ jī hàn wén dì cháng láo jūn,
不夸己绩;汉文帝尝劳军,
qīn xìng xì liǔ yíng,
亲幸细柳营,
àn pèi xú xíng。
按辔徐行。
fú jiān zì kuā jiāng guǎng,
苻坚自夸将广,
tóu biān kě yǐ duàn liú máo suì zì jiàn cái qí,
投鞭可以断流;毛遂自荐才奇,
chù náng biàn dāng tuō yǐng。
处囊便当脱颖。
xiū yǔ kuài děng wǔ,
羞与哙等伍,
hán xìn jiàng zuò huái yīn wú miàn jiàn jiāng dōng,
韩信降作淮阴;无面见江东,
xiàng yǔ xiū guī gù lǐ。
项羽羞归故里。
hán xìn shòu kuà xià zhī rǔ,
韩信受胯下之辱,
zhāng liáng yǒu jìn lǚ zhī qiān。
张良有进履之谦。
wèi qīng wèi mù zhū zhī nú,
卫青为牧猪之奴,
fán kuài wèi tú gǒu zhī bèi。
樊哙为屠狗之辈。
qiú shì mò qiú quán,
求士莫求全,
wú yǐ èr luǎn qì gān chéng zhī jiàng yòng rén rú yòng mù,
毋以二卵弃干城之将;用人如用木,
wú yǐ cùn xiǔ qì lián bào zhī cái。
毋以寸朽弃连抱之材。
zǒng zhī jūn zǐ zhī shēn,
总之君子之身,
kě dà kě xiǎo zhàng fū zhī zhì,
可大可小;丈夫之志,
néng qū néng shēn。
能屈能伸。
zì gǔ yīng xióng,
自古英雄,
nán yǐ méi jǔ yù xiáng jiāng lüè,
难以枚举;欲详将略,
xū dú wǔ jīng。
须读《武经》。
以上为幼学琼林·卷一·武职的拼音版。