偶留一吷千山上,散作人间万窍风。
拼音版
zi yóu zài yún zuò dōng xuān jì huò xì zhī wèi dōng xuān zhǎng lǎo qí xù cáo huàn wǎng yún yú zuò yī jué jù sòng cáo yǐ xì zǐ yóu cáo guò lú shān yǐ shì yuán tōng shèn zhǎng lǎo shèn xīn rán yì zuò yī jué sòng kè chū mén guī rù shì fū zuò huà qù zi yóu wén zhī nǎi zuò èr jué yī yǐ dá yú yī yǐ dá shèn míng nián yú guò yuán tōng shǐ dé qí xiáng nǎi zhuī cì shèn yùn。
子由在筠作《东轩记》,或戏之为东轩长老。其婿曹焕往筠,余作一绝句送曹以戏子由曹过庐山,以示圆通慎长老。慎欣然亦作一绝,送客出门,归入室,趺坐化去。子由闻之,乃作二绝,一以答余,一以答慎。明年余过圆通,始得其详。乃追次慎韵。
sū shì。
苏轼。
dà shì hé céng yǒu shēng sǐ,
大士何曾有生死,
xiǎo rú dǐ chǔ mì qióng tōng。
小儒底处觅穷通。
ǒu liú yī xuè qiān shān shàng,
偶留一吷千山上,
sàn zuò rén jiān wàn qiào fēng。
散作人间万窍风。
以上为子由在筠作《东轩记》,或戏之为东轩长老。其婿曹焕往筠,余作一绝句送曹以戏子由曹过庐山,以示圆通慎长老的拼音版。