字扁孟家题处碣,洞留卢叟去时龛。
近人野鸟如曾识,问客山精不敢谈。
闻说平坡犹在上,登临虽倦且停骖。
拼音版
shàng zhēn yīng sì guàn sì hòu lóng qiū jiǎo zài yá shàng gài yóu sì běi xià mǎ bìng gāo shù shí zhé dé zhī yòu shù bù xǔ dé jù shí yǒu sēng kān qí zhōng yún jí táng lú sǒu。
上真应寺观寺后龙湫,湫在厓上,盖由寺北下马,并高数十折得之。又数步许,得巨石,有僧龛,其中云即唐卢叟。
fàn pēng。
范梈。
píng gāo yǎo tiǎo biàn jīng lán,
凭高窈窕辨精蓝,
zhuó pèi hái sī fǎng gǔ tán。
濯佩还思访古潭。
zì biǎn mèng jiā tí chù jié,
字扁孟家题处碣,
dòng liú lú sǒu qù shí kān。
洞留卢叟去时龛。
jìn rén yě niǎo rú céng shí,
近人野鸟如曾识,
wèn kè shān jīng bù gǎn tán。
问客山精不敢谈。
wén shuō píng pō yóu zài shàng,
闻说平坡犹在上,
dēng lín suī juàn qiě tíng cān。
登临虽倦且停骖。
以上为上真应寺观寺后龙湫,湫在厓上,盖由寺北下马,并高数十折得之。又数步许,得巨石,有僧龛,其中云即唐卢叟的拼音版。