故苑几回芳草没,锦江依旧暮潮生。
烟消深树藏难定,花落残红怅未平。
莫道空斋高卧稳,分明听得一声声。
拼音版
zǐ guī。
子规。
shì gǔ yì。
释古易。
chūn guī àn àn ruò wéi qíng,
春归黯黯若为情,
dú xiàng qīng shān chè yè míng。
独向青山彻夜鸣。
gù yuàn jǐ huí fāng cǎo méi,
故苑几回芳草没,
jǐn jiāng yī jiù mù cháo shēng。
锦江依旧暮潮生。
yān xiāo shēn shù cáng nán dìng,
烟消深树藏难定,
huā luò cán hóng chàng wèi píng。
花落残红怅未平。
mò dào kōng zhāi gāo wò wěn,
莫道空斋高卧稳,
fēn míng tīng dé yī shēng shēng。
分明听得一声声。
以上为子规的拼音版。