老槐阅世故,高荫自清风。
叵量陵谷变,犹叹斤斧空。
故国岂乔木,遂应人与同。
拼音版
wú xiōng wén fū huàn yóu tiān tāi yú jiàng guān yú jiāng zuǒ bù shèng gǎn lí zhī qíng yòng wéi sū zhōu nǎ zhī fēng yǔ yè fù cǐ duì chuáng mián wèi yùn zuò shí shī yǐ jì。
吾兄文夫宦游天台余将官于江左不胜感离之情用韦苏州那知风雨夜复此对床眠为韵作十诗以寄。
wáng yān。
王淹。
wǒ jiā chǐ wǔ tiān,
我家尺五天,
xíng rén zhǐ chéng dōng。
行人指城东。
lǎo huái yuè shì gù,
老槐阅世故,
gāo yīn zì qīng fēng。
高荫自清风。
pǒ liàng líng gǔ biàn,
叵量陵谷变,
yóu tàn jīn fǔ kōng。
犹叹斤斧空。
gù guó qǐ qiáo mù,
故国岂乔木,
suì yīng rén yǔ tóng。
遂应人与同。
以上为吾兄文夫宦游天台余将官于江左不胜感离之情用韦苏州那知风雨夜復此对床眠为韵作十诗以寄的拼音版。